NGƯỜI ĐÁNH BẮT GIẤC MƠ
THẠCH ĐÀ
Đêm
đêm tôi giăng lưới
Đợi
giấc mơ trở về
Giấc
mơ không dự ngôn
Giấc
mơ không ác mộng
Chỉ
là phiếm chỉ của kẻ qua đường
Tôi
kéo lưới giấc mơ
Không
phải sự mỏi mệt, không phải sự phiền rầu
Mẻ
lưới lạc quan, tinh mơ sung sướng
Người
ngư phủ tôi rung rinh
Trong
trỉu ắp giấc mơ
Tôi
ngồn ngộn giấc mơ như người đi biển trúng mùa cá
Đêm
tôi giăng lưới giấc mơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét