Thứ Năm, 7 tháng 11, 2024

THƠ LÊ HÀO PHÚ YÊN

💔Thơ & tranh vẽ về nỗi đau. Đôi khi không thể trốn được nỗi đau, nó có con mắt để tìm mình! 🥀CỎ VỪA THỨC GIẤC Đêm qua có con dế lạ tới làm quen mình ngủ quên trong tiếng dế mặt trời rọi vào chiêm bao Nắng đỏ rực núi trên cao vừa thức giấc trên lớp bùn đã vỡ nghe tiếng trâu ọ bản xa, tiếng gà quen đồng vọng đá lổm nhổm bò quanh thung lũng nằm vùi chăn phủ Nghe gió kêu than từ khoảng rừng đổ gục nghe kí ức réo quanh đây đá nhảy nước chảy? làng ơi… người ơi! Bàn chân nay mọc rễ làm sao đi tìm gia phả của người Bao đêm mình thức cùng đom đóm ngày đứng phất phơ canh giữ cho làng (LH -11/2024) * 🥀ĐÊM MƯA SÀI GÒN Từng giọt thấm trên da thịt của Sài Gòn mưa qua những con đường nằm co trong cơn sốt Ngọn đèn nhìn quanh, rơi nước mắt ánh sáng không soi vào tận cùng hơi thở không sưởi ấm được đôi bàn tay run run, con thơ không đủ sữa Mưa khoác một màu trắng tinh buồn cúi mặt... tiếng ho vịn vào mưa quỵ xuống hổn hển những cơn mơ khó thở Người đàn ông gầy gò vừa đi theo sợi khói nhẹ bay vào mùa thu về miền cố hương xa vắng đêm còi hụ thay tiếng chuông mưa giọt giọt gõ mõ, rơi trên khuôn mặt thiếu phụ Có phải mưa là nước mắt của những người ly hương thuở trước chảy qua mấy trăm năm? (LH 9/2021) 💔Nỗi đau. Tranh của Lê Hào. Sơn dầu trên vải. 50x70cm. 11/2024

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...