Thứ Hai, 10 tháng 4, 2023

NUÔI CON LỚN ĐỂCON ĐI CHIỀU HÔM TỰA CỬA NGÓNG GÌ MẸ ƠI! - HỒ THANH NGÂN

 

NUÔI CON LỚN ĐỂ CON ĐI

CHIỀU HÔM TỰA CỬA NGÓNG GÌ MẸ ƠI!

Tưởng nhớ nhà thơ nhà giáo Trần Hữu Nghiễm (1950- 2001)

 

Đây là hai câu thơ của anh    nhờ thơ tôi nhớ đến anh, nhà giáo nhà thơ Trần Hữu Nghiễm. Tôi đồng cảm vớ anh . Anh từ Huế vào Tây Ninh day học và sống ở Cà  Mau . Tôi từ Tuy Hòa vào Cà Mau dạy học và sống  ở Sông Đốc. Anh cả đời  tha hương. Tôi thì hai mươi năm tha hương. Anh xa quê xa mẹ,viết như rút ruột ra mà viết . vì thế mỗi khi nhớ nhà, tôi đều đọc thầm hai câu thơ của anh như một lời an ủi :

Nuôi con lớn để con đi

Chiều  hôm tựa cửa ngóng gì mẹ ơi!

 Trần Hữu nghiễm sinh 1950 tại Huế ,mất 2001 tại Cà Mau . Anh đã xuất bản hai tập thơ : Xao xuyến không tan 1989 và Trần Hữu Nghiễm thơ 1990.

Tôi vào Cà Mau năm 2003. Biết anh mất năm 2001, mấy lần định  ghé nhà anh : 249 Quang Trung phường 5 thành phố Cà Mau thắp hương . Lại rụt rẻ , e ngại : nghĩ mình lạ, người nhà ai biết mình . Đó là cái tình của người cầm bút mà anh, văn kỳ thanh bất kiến kỳ hình .

Đọc thơ anh thơ của một người cô đơn ở nơi tận cùng đất nước:

Đã hơn mười năm, có phải?

Tôi già như thể người xưa

ở nơi tận cùng đất nước

độc ẩm buồn thương giữa khuya

( Những hàng cây  giã tỵ ) 

Hạnh  phúc của anh cũng đơn sơ bé nhỏ , nghĩ mình như cây cỏ, bạn bè với đất trời:

Ơ hay ta hết buồn từ độ

Hiểu được đời ta là cỏ cây

Trời đất bổng dưng thành bè  bạn

Câu hát người xưa tưởng của mình

( hanh phúc )

Anh cô đơn cần tri kỷ tri âm :

Hỡi ơi tri kỷ từ muôn kiếp

Biết đến bao giờ ghé đây thăm

( Đêm Cà Mau)

Thèm bạn cùng ta ngồi đối ẩm

Chuyện trò cho đỡ nhớ đỡ quên

Thèm bạn cùng ta ngồi im lặng

Cùng trăm năm gởi một nỗi niềm

( Đêm Cà Mau )

Đôi lúc anh ngậm ngùi một mình:

Người đi lầm lũi

Nhớ về chốn xưa

Xin lòng vô ưu như ngày tháng

Xin lòng vô ưu cùng cỏ cây

( Ngậm ngùi )

Sống với văn chương chữ nghĩa là niềm đam mê của anh :

Sống cùng những điều không thực

Hạnh phúc như là trong mơ

( Bạn tôi)

Anh làm thơ đăng báo nhiều, để kiếm tiền nuôi con ăn học.

Nếu anh còn sống . tôi nghĩ chắc anh đạt kỷ lục. anh có bài thơ : Người thầy giáo già đăng 28 báo ở Việt Nam năm1995.

 

Sông Đốc – Cà Mau 11/4/2023

THẠCH ĐÀ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...