Em chợt đến và đi, không từ giã
Như thu vàng trên mắt lá xanh xao
Không lời hẹn mà dòng trôi vội vã
Buột hồn ta trong tiếng gió thì thào
*
Lời của nắng hay là lời của gió?
Cho lá vàng rơi kín chổ ai nằm
Của mùa thu cũ ngày xưa còn đó
Cuốn quýt reo trên dấu tình xa xăm ...
*
Em đã bỏ quên gì trên gối mộng ?
Mà cứ đắn đo, lưỡng lự về tìm
Bổng quay quắt thả vào trong gió lộng
Một thu vàng trĩu lặng cả con tim
*
Em đã đi, đi thật rồi - ừ nhỉ !
Không một lời từ giã – đếm vòng quay
Thời gian nào, đọng điều gì ủy mị
Một chút tình suông, choáng ngợp, vơi đầy ...
VI/2016
Lê Thanh Hùng
Ngập ngừng chiều
Em bước qua khe hở cuộc đời
Chợt thấy một hoàng hôn tím biếc
Rực rỡ vàng, chiều xa biền biệt
Gọt xuân hồng, ngày tháng hao vơi ...
*
Cứ chờ trông, điệu nhạc hoài mong
Đêm cuồng nhiệt vòng tay vương vãi
Mùa năm đó, đâu còn trở lại
Quay quắc chiều xa, đến quặn lòng
*
Em bước qua lối nhỏ, bước qua
Sâu thẳm nhớ, một hoàng hôn khác
Mây trắng cuối trời như kiêu bạc
Hờ hững trôi, trắng muốt, mượt mà
*
Nuối tiếc gì tiếng vọng sau lưng
Cứ thấp thoáng lối mòn bé nhỏ
Quanh quất dấu ngày, rơi đâu đó
Mà đắn đo rối bước ngập ngừng?
Lê Thanh Hùng
Dấu Xưa
Lắng trong đâu đó, ân tình
Trưa tròn, nắng đọng bóng hình quanh đây
Đường xa chiều đổ bóng ngày
Còn nguyên tình đợi, hao gầy dấu xưa
Lê Thanh Hùng
Đậu thuyền trên bãi Hồng Phong
Đêm đắm đuối, treo ngang trời
Mảnh trăng khuyết, sóng gọi mời nước lên
Thuyền neo bãi vắng bập bênh
Bâng quơ nỗi nhớ, rộng thênh khoang nằm
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét