Biển lạ tình phai nhạt
Hun hút chiều chạm đi
Don Juan kìa sóng bạc
Rủ rê em điều gì?
Mà cười trong mắt biếc
Lẳng lơ nghịch sóng xa
Con nước ròng cạn kiệt
Mơn man bóng chiều tà
Lòng anh như lữa cháy
Đắm đuối và hoang mang
Lượn lờ con sóng chạy
Em quay ngoắc điệu đàng
Xốn xang anh đứng đợi
Chiều buông chậm hoàng hôn
Bâng quơ lời nhắn gởi
Đắn đo trãi ngập hồn ...
VIII/16
Lê Thanh Hùng
Nơi con sông chảy chậm qua làng
Con sông chảy qua làng, duềnh ngang
Loang loáng nước triều lên chầm chậm
Gió biển gọi, từ nơi xa lắm
Soi tháng giêng, bóng cá đối vàng
Theo đường lưới thả, nắng vờn qua
Tiếng vỗ nước, đắn đo giăng mắc
Dập dềnh đưa chậm chiều thưa nhặt
Tiếng cựa mình của hạt phù sa
Bóng người qua kẽ lá nhạt nhòa
Đang giũ lưới bên bờ bãi vắng
Một mình ngồi nhấm nha nhấm nhẳng
Quấn nỗi niềm, đâu đó chua ngoa ...
Lững thửng, xuồng trôi theo mớn triều
Tăm cá lặn, sóng xô rều rác
Nổi nênh chiều, trong mờ bợt bạc
Gió ở đâu về, buốt quạnh hiu
Sông chảy bình yên, đổ theo dòng
Ngồi chống cằm, vẩn vơ cơm áo
Hình như có điều gì gượng gạo
Lấn cấn chiều buông thả bên sông ...
Lê Thanh Hùng
Trăng vọng Hòn Rơm
Lóng lánh mùa hoa
Hoàng thổ
Em
Lả lơi
Trăng vọng
Trắng trời đêm
Hòn Rơm khói sóng
Mờ sắc lạnh
Em giũ tình anh
Thấm đẫm thêm
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét