Cũng thường thôi, những trắc trở của mình
Giữa cuộc đời đầy xô bồ chộn rộn
Có sao đâu, những khát khao lổn ngổn
Cái được, cái không mờ ảo hư linh
*
Sóng gió cuộc đời, may mà có bạn
Vin đỡ nhọc nhằn, cắn đắng sẻ chia
Gian khó một thời, xem chừng đơn giản
Dẫu có phôi pha, đâu thể chia lìa
*
Năm tháng đẩy đưa, đời nhiều ngã rẽ
Vẫn cứ vô tư, bạn cũ lâu rồi
Ta thất bại, có gì đâu tránh né
Nhìn bạn bè, còn có đứa lôi thôi ...
*
Nhịp đời quay, tự bao giờ vẫn vậy
Có chổ lồi, chổ lõm, biết làm sao
Đã tin tưởng, rồi thế nào cũng thấy
Cuộc sống tươi xanh như một thuở nào
*
Thôi, buông thả những đắn đo, lừa phỉnh
Sống lại giùm ta, tuổi đó hai mươi
“Rượu bằng hữu, hồn nhiên không toan tính”
Xoay vần tua, rơi trong vắt tiếng cười ...
Lê Thanh Hùng
Bâng quơ trong nỗi tình cờ
Lời em ru thật khẽ, rùng mình bất chợt
Đâu có con “Bướm vàng đậu nhánh mù u” ...
Chỉ còn bầy chim sẻ líu lo hóng hớt
Dập dềnh ngoài vườn trong gió mùa thu
*
Chở điều gì trong lời ru, thảng thốt
Dặm xa nào trong khói bếp nhà bên?
Ngõ vắng nắng vàng tươi non rôn rốt
Chỉ có lời ru ẩn ức bập bềnh
*
Kìa ai nuối tiếc một thời trai trẻ
Chấp chới chiều trong, lấp lững bến sông
Con nước lớn, trôi vầng trăng quạnh quẽ
Gió vô tư úp mở ngọn giông đồng ...
VIII/16
Lê Thanh Hùng
Ru chiều
Chìm trong bóng nắng lơ ngơ
Lời ru ẩn ức, bơ phờ bay cao
Nuối trông người, có lẽ nào
Bao năm tình đã đổ vào hư không
Lê Thanh Hùng
Muộn
Chồng hoa, xếp trái quanh hiên
Đắn đo đứng đợi, chờ điên đảo chờ
Đường xa, nắng nhảy dật dờ
Bến xưa, mộng tưởng, đâu ngờ em quên
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét