Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

NHỮNG HUYẾT THƯ BIỂN ĐÔNG


Không làm nắm đấm trong tay kẻ khác
                                                                       Bùi Chí Vinh 
 

Chúng ta hoàn toàn tự do
Tự do thiếu ăn, tự do mất ngủ, tự do không yêu, tự do ngưng bài tiết
Tôi sở hữu tự do và tôi mơ

Tôi mơ thấy mình cắm cờ trên quần đảo Hoàng Sa
Thấy lũ thủy tộc tóc đuôi sam Mãn Thanh bám vào da như giòi bọ
Thấy đám hậu duệ Mã Viện lưu manh dựng trụ đồng
Thấy hàng loạt ấn phong “An Nam quốc vương” nằm xếp xó
Tôi tỉnh dậy và được quyền ra tuyên bố
“truyện Kiều còn, tiếng ta còn, tiếng ta còn, nước ta còn”
Nhân danh một thành viên thế kỷ 21 của con Rồng cháu Tiên, tôi khẳng định
Hễ Việt Nam còn một người là còn nước còn non
Tôi lại mơ thấy mình lang thang trên xứ sở lắm tài nguyên
Thấy thác Bản Giốc ngược nguồn về phía Bắc
Thấy công nhân khai thác mỏ bauxite Tây Nguyên lơ lớ tiếng Tàu
Thấy bùn đỏ ứa ra như nước mắt
Không làm nắm đấm trong tay kẻ khác
Tôi tự do viết bài hịch của mình
Sau một ngàn năm làm nô lệ tối tăm cho bọn thiên triều phương Bắc
Chúng ta có quyền chọn con đường đi tới bình minh !
 
 
 
Chúng đã đụng đến cả một dân tộc
                                                               Thái Thăng Long
 
Những tên cướp biển thế kỷ 21
Huyênh hoang
Tàu bọc sắt, ngư lôi hỏa tiễn...
Chúng đã đụng tới Bạch Đằng oanh liệt
Đụng đến những tâm hồn rực cháy yêu thương
Đụng đến những trái tim phi thường
Đụng đến chân lý, niềm tin sức mạnh
Biển chiều chĩa gươm
Như nghìn nghìn con sóng
Biển âm thầm cho trận đánh ngày mai...
Những tên cướp đã rõ hình hài
16 chữ vàng mang dòng máu quỉ
16 chữ vàng hổ thẹn với tiền nhân
16 chữ vàng không phải của nhân dân
16 chữ vàng ô nhục
Chúng đã đụng đến cả một dân tộc
Một dân tộc ngẩng cao đầu bất khuất nghìn năm...
Chúng đã đụng đến từng trang lịch sử
Từng tấc biển khơi ngay chỗ ta nằm...
Một ngày mai đất nước vào trận đánh
Biển yêu thương về lại với non sông...
16-5-2014
 
 
 
Tổ quốc cần cùng xông lên Sát thát
                                                               Đỗ Xuân Thu

Từng phút, từng giờ tôi mong tin biển Đông
Ngoài đó các anh vẫn bình yên cả chứ?
Vẫn kiên cường trước một bầy quỷ dữ
Không ngã tay chèo trong sóng cả bão dông

Lũ giặc bâu nhâu, quần đảo cuồng ngông
Tàu chiến, máy bay, vòi rồng...ăn cướp
Các anh đó là dáng hình Tổ quốc
Bình tĩnh, kiên cường yêu lắm Việt Nam ơi!

Từng phút, từng giờ tôi mong tin biển khơi
Cả nước những ngày này cùng hướng về phía biển
Thế giới hòa bình, lương tri đều lên tiếng
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam!

Từng phút từng giờ tất cả đã sẵn sàng
Tổ quốc cần cùng xông lên “Sát thát”
Chúng ta muốn hòa bình nhưng một khi không thể khác
Pháo lại gầm lên Điện Biên mới vinh quang...
 
 
 
Bóng thù loạn biển Đông 
                                             Trần La Trung
Thuở đất nước mình có họa xâm lăng
Lớp lớp thanh niên lên đường ra trận
Quân ta từng làm kẻ thù khiếp vía..
Bao tướng tài thế giới phải vinh danh!

Có lẽ nào chúng quên Bạch Đằng Giang 
Giữa dòng nước còn nguyên rừng cọc nhọn..
Chiến thắng Điện Biên rung tầm thế giới
Ba mươi tháng tư - độc lập - hòa bình!

Chừ bọn Tàu đang hiếu chiến hung hăng..
Lấn chiếm biển Đông cố tình gây hấn..
Dân tộc Việt Nam nhất tề đứng dậy
Dội lửa hờn căm xuống bóng quân thù.!

Sử Việt rành rành số phận Nguyên, Mông..
Họp báo vừa qua thế giới đồng lòng
Mỹ, Pháp, Đức, Anh, và nhiều nước nữa
Kết luận giặc Tàu chiếm biển Việt Nam!

Và bây giờ ta có đủ lý do
Bảo vệ ngư dân đánh bắt an toàn 
Một phát đạn đồng chúng bắn ra trước
Thì sóng căm hờn dậy cả biển Đông..!

Xin cúi đầu cung thỉnh bậc Tiền nhân
Cùng cháu con quyết giữ tròn bờ cõi
"Ta cầm bút, chúng bắt ta cầm súng"
Xin nguyện một lòng bảo vệ quê hương!

Mỹ Khê
                              Nguyễn Hữu Hồng Minh
 

Và còn một hàng cây. Và nắng gió
Sóng ngược lên từ bãi. Vắng em. Và
Anh trở lại dọc con đường hoa đỏ
Nghe tuổi buồn chạm tới tháng năm xa

Và còn một chai. Ly. Và bóng đổ
Một dù hoa. Một ghế. Một mồ côi
Em đã vắng. Biển một thời cũng mất
Hải âu bay. Tím biếc. Biển chiều rồi

Ta đã hát vô hồi như đã khóc
Yêu và tin. Những phún xuất mặt trời
Và tự do. Và ngỡ ngàng hạnh phúc
Đắng đót còn rét ủ chiếc hôn môi

Và chia tay. Sững im. Và ướt mí
Mặt trời đau. Chếnh choáng. Mặt trời say
Và biển trắng. Và chiều. Và hoa đỏ
Và mình anh nghe ly sóng chạm đầy
 


Biển gọi
                  Huệ Nguyên

lạy mẹ!
biển ngoài kia vẫy sóng
gọi chân con vững thêm
những con mắt thèm thuồng giọt biển
vẫn lăm lăm ghì sóng tới gần

con chẳng thể ngồi yên ngày rách những thân tàu
bạn con giành giật tương lai cho các em mình trên đầu mũi đạnmáu vẫn chảy mặn đường cong chữ S
con có thể ngồi yên?

ông cha đã dạy con ý nghĩa của hòa bình
khi nằm lại Điện Biên, Khe Xanh, đường Chín
anh con vì một ngày biển lộng
vùi xác giữ Gạc Ma
con có thể ngồi yên
những mũi khoan gặm sâu vào lòng thế hệ?

bỏ cuốc cày lạy mẹ
lội qua ngày bước chân cha anh con thưở trước
thì thầm gọi Hoàng Sa, Trường Sa

xin gửi mẹ giấc san hô lặng sóng.

7/5/2014

 
 

Vì biển Đông réo gọi
                                       Đoàn Văn Khánh
Viết ngàn bài thơ
In trăm thi phẩm
Chỉ là con số không vô cảm nếu ngay giờ phút này
Sóng biển Đông chưa ập òa con tim bạn
Họa mất nước nhỏ hơn nỗi đau thất tình của bạn

Không còn những sắc xanh đỏ hay tím vàng nào
Dựng màu cờ để ly gián chúng ta
Không còn những chủ thuyết lạ lẫm nào 
Phân hóa được chúng ta 
Cội nguồn từ trăm con Hồng cháu Lạc

Đừng mơ là chiếc đũa son
Mạ chút điệu đàng – dễ gãy
Hãy là bó đũa tre sát rạt không rời
Tay sắt nào bẻ nổi

Tổ tiên ta gọi nhau là đồng bào
Anh em ta gọi nhau là đồng bào
Là cùng một bọc sinh ra
Có lẽ nào lại điềm nhiên tọa thị
Khi những giọt máu đào
Đang nhuốm hồng ngọn sóng
Khi ao nước lã Bắc phương
Manh tâm nhấn chìm tất cả

Bao năm qua uốn lưỡi trăm lần ú ớ “tàu lạ tàu lạ”
Phải chăng há miệng mắc quai
Bao năm qua súng đạn thù xé toang ngực Gac-Ma
Mãi tận bây giờ mới vinh danh 50 tử sĩ Hoàng Sa
Mãi tận bây giờ mới vinh danh 64 liệt sĩ Trường Sa
Mãi tận bây giờ mới gọi kẻ thù đích danh là Tàu phù

Tàu phù Tàu phù là bản chất ngàn đời không sửa đổi
Tàu phù là tên gọi lũ ngạ quỷ đẻ ra đám con hoang Khmer Đỏ đã tàn sát một phần tư dân số Campuchia 

Tàu phù là tên gọi lũ ngạ quỷ thống trị đàn áp dã man các phong trào tự trị ở Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông, tín đồ Pháp Luân Công…
Tàu phù là tên gọi lũ ngạ quỷ thống trị dùng xe tăng nghiến nát hàng ngàn thanh niên thế hệ tương lai của dân tộc mình ở Thiên An Môn 
Thì chúng làm gì có lương tâm làm gì còn biết đến việc thương xót một dân tộc nào khác… 
Đừng ảo vọng “16 chữ vàng, 4 tốt”
“Môi hở răng lạnh!”
Bài học lịch sử một ngàn năm đô hộ bởi giặc Tàu
Làm sao quên được?

Làm sao quên được?
Lê Chiêu Thống bám gót ngoại bang bỏ thây nhục nhã xứ người
Trần Ích Tắc bị cải giống “Ả Trần” đời đời gương xấu
Hậu duệ chúng đã tuyệt nòi – đâu còn trong dân Lạc Việt chúng ta
Hậu duệ chúng đã tuyệt nòi – đâu còn trong dân Lạc Việt chúng ta

“Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh” kia mà
Tiếng trống đồng giục giã
Kèn thúc quân vang vang
Chúng ta đi biểu tình thể hiện lòng yêu nước
Chúng ta đi biểu tình chúng ta không làm kẻ cướp
Đừng quá khích các em công nhân ơi…

Diên Hồng phát lệnh chiến trường
Trẻ già trai gái lên đường tòng quân…
“Đánh cho nó chích luân bất phản 
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn 
Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.” (*)
15.05.2014
 
 
 Vọng Hịch
                           Trần Huy Minh Phương

đêm đã đầy tay
chí mài trăng sáng xuân lộng khơi

nhìn nhau buổi nầy mặt ngơ ngơ khó ngước 
chỉ có tấc lòng đâu đã xuôi
chỉ có thầm thì bên hiên đâu đã trọn 
chỉ có gầm gào xô xát mé đường chưa phải hay
và nói với nhau bằng lời thật trong gió rát
nuôi lòng mạnh mẽ với non sông
ra đi ra đi
đừng ngoái lại
đừng nghĩ gì cái tuổi của bản thân
sóng biển gầm dưới chân anh

chẳng phải chích máu ăn thề
chẳng phải Hội nghị Diên Hồng
chẳng phải thích máu Sát Thát
chẳng phải gì mà nước chảy không nguôi
sóng chảy chưa vơi… 
về đi anh
về đi em
về đi tôi ơi!
nghe biển nổi từng cuộn sóng Mẹ
tim nhói lòng đau có chao mặt hừng đông 
mắt biển rọi!

ngư phủ ngư phủ 
biển vàng biển bạc
kéo vó gió đầy khoang 
hò… ơ… hò… ơ… 

đêm nay ta mơ thấy ngài và lời Hịch đầy uy dũng gốc đức
Hưng Đạo Vương cưỡi sóng vuốt râu hóng trăng sâu 
ta lon ton theo ngài châm thêm bình trà nghe luận việc nước
nghe gió về reo chăn chiếu cũng cười theo

 
Khi đã hiểu
                        Nguyễn Minh Tâm
 
Khi đã hiểu cội nguồn lịch sử
Thì giàn khoan kia chẳng có bất ngờ đâu
Cái "Mười sáu chữ vàng" và "Bốn tốt"
Cửa miệng phun ra...
che hiểm độc ở trong đầu.
Khi đã hiểu cội nguồn lịch sử
Bản chất bá quyền trong giọt máu Trung Hoa 
Nên chẳng bao giờ họ là bạn cả
Dù khi vui, cứ thoải mái hảo à...
Khi đã hiểu cội nguồn lịch sử
Lời cha ông còn vọng đến bây giờ
Dặn cháu con hãy tỉnh mình cảnh giác
Không được thả mình trong ngây thơ ngu ngơ...
Khi đã hiểu cội nguồn lịch sử
Sẽ thấy trong nụ cười có đủ cả nhu, cương
Cái bắt tay có gọi là hữu nghị
Cũng phải có khí phách hiên ngang của một kẻ can trường.
 
 
 
Chỉ cách đảo Lý Sơn hai trăm cây số
                                                               Phạm Xuân Dũng
 
Chỉ cách đảo Lý Sơn hai trăm cây số
Là chiến thuyền Đại Hán nghênh ngang
Là gian khoan lũ cú diều lang sói
Muốn ăn tươi nuốt sống Việt Nam.
Máu của đồng bào ta lại đổ 
Giữa biển Đông sóng vỗ muôn trùng
Chỉ cách đảo Lý Sơn hai trăm cây số
Hỏi ai còn mê ngủ nữa không ?
Hỏi ai là con cháu đội hùng binh giữ biển
Xiết chặt tay nhau chuẩn bị lên tàu
Hãy đồng lòng khi nước nhà nguy biến
Quét sạch bọn xâm lăng ngay ở trận đầu.
Không nhân nhượng, không thể nào nhân nhượng nữa
Trước ngoại bang hiếu chiến, bá quyền
Khi Tổ quốc mẹ hiền cơn nước lửa
Nhớ hội nghị Diên Hồng đại phá Mông Nguyên.
Hỡi dân Việt trẻ, già, trai, gái
Ở chân trời góc bể gọi tên nhau
Xin nối lại một vòng tay lớn
Chung một lời thề "Sát Thát" mau mau.
Chỉ cách đảo Lý Sơn hai trăm cây số...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...