Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

THƠ TÌNH GỬI LÊN KHÁNH SƠN

Triệu Lam Châu

Bản thơ tiếng Tày:

TÈO SLI PHÁC MỪA KHÁNH SƠN

Chài chứ mại tó wằn này bươn cón
Hây xướng wạ căn xảng coong vầy rủng vập vồng
Tó nả chài, noọng nhỏn nhẻn mủng lồng
T’ọ vầy thư slăm chài mại nỏ

Gẳm nẩy nhằng d’ú gằn, p’jủc chài oóc pế
T’jẻo quảng liu khjêu bích slắc đeo
Quá t’ầư nỏ t’àng pja thu, chuồn, chích
D’ú nưa đông noọng chắc bâu nò?

Kỷ lai tjểng voòng gừn này chài t’ỉnh thuổn
T’ồng gạ nhìn hăn noọng xướng hênh sli
Coỏng mà tẳm đông na quây lẩc
Sloong t’ỷ phuông khau – pế moòng wan

Rôi chứ lai nò bại p’ài gằn khuổi
Sloong gần hây chjếu ngàu nặm rủng roàng
Mủi tôi hạp chang đông hom phứt
Hai nhúm khua, đỏ nưa pá thông khjêu

Hai gẳm này t’ày rủng t’ày p’jòi
Chài t’jẻo xướng tèo sli noọng xướng
T’ồng gạ hăn bjoóc đông hom phứt
Cử bân mà bưởng pế khjêu xinh

Noọng ơi chắc pjoót slăm chài bâu
Pây nưa pế, t’ọ chứ đông nắt níu
Chang bấu chắc kỷ lai mòn viểc
P’ài dại mươi, slim phác bưởng tha wằn

Hây mì căn t’ọ dằng d’ản slắc gằm
Chài tẩư pế, noọng nưa đông quây lít
Hây vận xẩư căn chang tjểng xướng
Wạ coong vầy rường vửc gừn hâư

Rôi gẳm này voòng pế rì roà
Chủn nưa đông phò phjè bâư pá
Gừn khoay nẩư t’ọ phông đát quả
Noọng t’ỉnh hăn bâư phuối lăng bâu?

T’ày lẩc gừn hai t’ày rủng lai them
Slăm moóc meéc, hất rừ nòn đảy chẳng
Chủn noọng ngoòng bại gằm d’ản slắng
T’ồng slim chài cứ nẩy dử bấu nò?

Bưởng pế quây phúng phíng t’ẻn gừn
Noọng nưa phja mủng mà hăn nỏ
Chài xường xì tức pja gừn noỏc pế
Chăn táng lẻ mjều ún phông mà

Ljẹo mảu tức pja này, chài t’jẻo d’ương khau phja
D’ương t’jẻo đông thông hây pặt chay rảo cón
D’ương t’jẻo p’àn phong lan khoay nắt
Chài xo chjềng noọng slao bjoóc chăn mảc hom wan.

Tuy Hoà, wằn 21 – 1 – 1981













Bản thơ tiếng Việt:

THƠ TÌNH GỬI LÊN KHÁNH SƠN

Anh nhớ mãi cũng ngày này tháng trước
Cùng hát vang bên đống lửa bập bùng
Em nhìn anh sôi nổi, thẹn thùng
Mà lửa cháy lòng anh mãi thế

Đêm nay ở đất liền, mai anh đi bể
Lại trùng khơi  xanh biếc một màu
Luồng cá thu, chuồn, chích nơi đâu
Em ở trên rừng em có biết?

Bao tiếng sóng đêm nay anh nghe hết
Như lắng nghe tiếng của em ca
Vọng về từ rừng xa tha thiết
Đôi miền quê biển – núi ngân nga

Ôi nhớ mãi những chiều bên suối
Sau buồi làm về, ta soi bóng long lanh
Hương tô hạp giữa rừng thơm nức
Trăng mỉm cười núp trên tán thông xanh

Trăng đêm nay sáng đẹp vô cùng
Anh lại hát bài ca em đã hát
Anh như thấy hoa rừng thơm ngát
Cứ hướng về phía biển đông xanh

Em ơi có hiểu nỗi lòng anh
Đi trên biển mà nhớ rừng da diết
Giữa biết bao bộn bề công việc
Bóng chiều buông, tình gửi hướng mặt trời

Phải lòng nhau mà chưa hẹn một lời
Anh dưới biển, em trên rừng xa lắc
Ta vẫn bên nhau trong tiếng hát
Và ngọn lửa rừng sáng đêm nao

Ôi đêm nay sóng biển rì rào
Chắc trên rừng lao xao tán lá
Đêm bình dị mà rung động quá
Em có nghe tiếng lá nói trong đêm?

Trăng về khuya càng sáng trong thêm
Lòng náo động, làm sao ngủ được
Chắc em mong những lời hẹn ước
Như nỗi lòng anh phải không em?

Phía biển xa nhấp nháy ánh đèn đêm
Em trên núi nhìn về sẽ thấy
Anh vẫn thường làm việc đêm trên biển đấy
Nhất là mùa đáng cá – xuân sang

Hết mùa đánh cá này, anh sẽ đến thăm em
Thăm lại cánh rừng thông ta cùng trồng độ trước
Thăm lại rừng phong lan ngây ngất
Anh sẽ hái bông hoa đẹp nhất cho em.

Tuy Hoà, ngày 21 – 1 – 1981

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...