Thứ Ba, 9 tháng 9, 2025

KHÔNG ĐỀ - NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Nay tôi đi về phía màn đêm Nơi có gió, những diệu êm đang ngủ Tấm lưới sóng bạc đầu ngưng tụ Cho tôi hỏi ai đã vá biển đêm Tôi đang đi về phía lưỡi câu Chờ và đợi một thứ gì khờ daị Một cái dối lừa của cần thủ kiên nhẫn Là thú vui của một kẻ tự tình Nay tôi đi lên mặt biển màu trăng Có bông hoa mọc giữa biển âm thầm Lặng lẽ cười lặng cuối đầu tàn úa Tròn hay khuyết để con thuyền trôi mãi Nay tôi đi tha thứ cho tất cả Tha thứ con dao và bình rượu ngày sau Để con dao không khóc trong màu máu Để thân tôi không đựng rượu âm thầmp

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...