NHỚ HUẾ
Muốn trở về nhà từ đường để nhận mặt tổ tiên
Nghĩ mình công chưa thành danh chưa toại
Đứa con Tuy Hòa phiêu bạt nơi tận cùng đất nước
Cúi đầu tạ lỗi với tiền nhân
Làm sao quên mối tình cầu Trường Tiền em qua nghiêng nón
Làm sao lòng trong veo như nước dòng Hương
Lòng bình an trước thị phi như Ngự Bình muôn đời vẫn thế
Và em ơi cứ tím Huế vào thơ
Tôi mở lòng ra đón Huế như Cửu đỉnh ghi danh bao sản vật non sông
Lòng tôi đã hóa thơ trên ký ức cố đô Huế
Một mái chèo một ánh mắt một giọng hò ca ngân trong đêm
Để Huế trở thành vàng son trong nỗi nhớ
S Đ 1/8/2024
THẠCH ĐÀ
(Cà Mau)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét