Ông mặt trời ngủ muộn
Chưa khoe sắc óng vàng
Em vội vàng xuống phố
Với tách trà nhài thơm .
Bên kia góc bàn nhỏ
Đôi mắt lạ dõi theo
Từng giọt từng giọt đắng
Tí tách rơi từng giây
Ngỡ là đôi mắt ấy
Ngồi bên em ngày đông
Ừ hóa ra người lạ
Bên này và bên kia ...
Anh giờ này nơi đâu
Cơ quan hay góc phố
Chớm đông rồi anh nhỉ ?
Trái tim em mồ côi .

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét