55. THƠ BỐN CÂU 4
1. VỚI M.H
có những con người mang trái tim chật
hẹp
giăng mùng trên những số phận nhọc nhằn
anh đứng giữa ngã ba cuộc sống
chọn
phía nào có sóng có em
2. KÝ
ỨC PHỐ NÚI
dòng
sông chảy giữa đôi bờ cát
con
đường làm quen đỉnh núi sương mù
có
người cất đi trái tim thiếu nữ
heo may thổi buốt lạnh lối đi
3. KHÉP MỞ MỘT CÕI LÒNG
mở cửa không người đến
chỉ thấy toàn bụi thôi
đành lặng yên đóng cửa
nằm đọc sách người xưa
4. SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI VÔ DANH
thiên hạ đã nhiều nhà ; nhà văn nhà thơ
nhà chính trị
thêm mình thêm chật đất chật trời
không lẽ để những tháng ngày sinh ra bỏ
trống
viết lên trời chớp giật mưa giông
5.LÀM THƠ TRONG QUÁN NHẬU
những quán xá làm anh mệt óc
những lời thấm đẫm hơi men làm kẻ khác giật
mình
đôi lúc anh thèm trầm mặc
làm một cái cây đứng ở bên đường
6. RỘN RÀNG NGÀY LY HƯƠNG
như sợ ra đi không có lần trở lại
rộn ràng phù sa theo bước sóng lên đường
tôi ký họa gương mặt bạn bè thân thuộc lên búp
thả véo von lên trời câu thơ mượt mà xanh
7. TỰ SỰ LÚC VẮNG LẶNG
ta đọc sách người xưa nơi thanh vắng
để biết làm người nay khó hơn người xưa
những đám mây muôn đời vẫn thế
chỉ có lòng người là rắc rối hơn
8. SUY NGẪM VỀ NHAU
mỗi người có một niềm đam mê
làm hành trang sớm tối đi về
hành trình dài buồn vui lẫn lộn
đời nối đời như lá trên cây
9.BỐN CÂU TRONG ĐÊM
chân lý phải tìm tòi
câu thơ vắt óc tìm thi tứ
bông hoa vừa nở vừa héo tàn
người đánh đổi gì để có niềm tin?
10.BÌNH MINH TỰ VẤN
làm chim trả cho bầu trời tiếng hát
làm hoa trả cho đời tỏa hương
người viết những câu thơ tươi sáng
đẻ xua đi đêm tối lòng người!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét