Em trở về cùng với mùa xuân
Em đã về và bươn trải như xưa
Chợ sớm, chợ chiều suốt ngày tất
bật
Em gánh cá trong giông chiều lất
phất
Chấp chới chiều xanh, mây xám
phỉnh lừa
*
Bao nhiêu năm lận đận ở quê người
Quay quắc nhớ hàng dừa cong bãi
vắng
Đơn côi đứng, troãi mình nghiêng
biển lặng
Vẫn thì thầm, cố réo gọi người ơi
...
*
Biển lở ở đây, bồi lắng nơi nào?
Xa xôi lắm, nhịp đời còn vay, trả
Gánh nặng treo nghiêng đoạn tình
chấp vá
Nồng nàn trôi, con sóng chạy lao
xao
*
Đường vắng bừng lên lấp lóa ánh
đèn
Người khách lạ, bước lơ ngơ trên
phố
Chiều vội buông lơi, sắc màu
loang lỗ
Chập choạng đường xa, trĩu nặng
rối beng
*
Sóng sánh chiều đêm, em bước vội
vàng
Con đường thân quen, cháy lòng
khấp khởi
Biết đâu đó, còn có người đang
đợi
Gió lay mùa, hình như xuân đã
sang ...
Lê Thanh Hùng
Anh ra đi, góc phố nhỏ quê mùa
Như đời giấy trắng, em tô đậm
nhạt
Hằn lên những vệt son môi bỏng
rát
Làm dấu định tình, mai mốt phân
bua
*
Rồi quăng quật bến đời, vận nổi
trôi
Tờ giấy cũ, đầy sắc màu chồng lấp
Vội vã chen nhau trên đường tấp
nập
Ta vô tình quên mất dấu son môi
...
*
Quên một dòng sông nước đổ,
nghiêng chiều
Bên quán nhỏ, mưa giăng đường mờ
tối
Và nụ hôn đầu, rụt rè trao vội
Gió lộng như đùa, thổi dạt liu
riu ...
*
Tuổi mười tám của ta, trôi ở đâu?
Khi đất nước, trong tháng năm
trận mạc
Đã giục giã thẳm sâu trong tiếng
hát
Treo vầng trăng tuổi mộng, ở trên
đầu
*
Anh đã đi và cũng đã trở về
Tờ giấy cũ nhòe vết hằn năm tháng
Nhưng còn đây một chút gì lãng
mạn
Tiếc nuối một chiều mà em đã quên
...
Lê Thanh Hùng
Như không
Gió nam non, lộng nuột nà
Em qua ngõ vắng, hương là đà bay
Sóng xa gọt bãi hao gầy
Như không, đứng đợi ở đây một mình
Lê Thanh Hùng
Một chiều hoa
Quên – Đắm đuối
Ngẩn ngơ tà áo cuốn
Khao khát tình
Mê hoặc
Một chiều hoa
Sóng sánh – Đam mê
Bên bờ trăng muộn
Níu chặt
Dòng thơ
Không kịp vén tóc xòa
Lê Thanh Hùng
Bắc Bình, Bình
Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét