Thứ Ba, 29 tháng 8, 2017

CÙNG EM - PHẠM CÔNG CHÍNH

Cùng Em.
Cùng em đến cuối trời mây.
Xa nơi phố thị ,chất đầy ganh đua,
Không phải mình đã chào thua,
Nhưng để tâm lắng, như chưa bụi trần
Cùng em vụt khỏi tình thân
Chúng ta hoà nhập như gần cõi tiên.
Không mang vương vấn ưu phiền,
Chẳng cần ơn nghĩa, không tiền thế gian.
Cùng em trên biển chứa chan.
Chỉ nghe thánh thót, tiếng đàn thiên cung,
Trên mây dưới nước chập chùng,
Mình cùng lướt nhẹ, hòa chung lời tình
Cùng em leo cảnh đồi xinh
Dõi xa tìm chốn cảnh tình năm xưa
Quê mình nhiều nắng ít mưa
Đôi thùng nặng gánh ,ai chưa vừa lòng
Cùng em thả hết ước mong .
Chỉ cầm nhưng thứ trong vòng tay thôi
Hai ta đầu đã bạc rồi.
Giúp nhau khi bước xuống đồi, lên non
Cùng em ngậm một miếng ngon
Trăm cay, ngàn đắng ta còn chia nhau.
Bây giờ hay giẫu ngàn sau
Trái tim vẫn đỏ,vẫn màu yêu thương !
Phạm Công Chính

Thứ Sáu, 25 tháng 8, 2017

CHÀNG LÙN NỂ VỢ - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

CHÀNG LÙN NỂ VỢ
(Truyện ngắn của Đặng Xuân Xuyến)
*
Về làm hàng xóm với nhau từ năm 1998, cũng ngót ngét 20 năm. Gặp nhau vẫn tươi cười chào hỏi, đẩy đưa mấy câu thân tình chẳng động chạm tới ai, kiểu con gà nhà em sáng nay bị cúm, con lợn nhà anh tối qua biếng ăn... Đôi khi hứng chí còn đấm lưng nhau thùm thụp, rồi nắc nẻ cười, có lúc bá vai nhau, mời nhau chén trà, điếu thuốc, chú chú anh anh ầm ĩ cả góc phố. Ấy vậy mà anh tên gì, bao nhiêu tuổi, nhà số bao nhiêu lão cũng chịu. Không phải lão ra vành ra vẻ, vì lão chả có gì để lên mặt ta đây. Lão không biết tên tuổi của anh, số nhà của anh chỉ vì bản tính của lão vốn ngại giao tiếp, lại thêm trí nhớ có vấn đề, cứ nhớ nhớ quên quên nên càng ngại quan tâm lý lịch của người hàng xóm. Lão sợ chuyện ông A “muốn yêu vợ” nhưng bị vợ “cấm vận”, lâu ngày, quá bí bách nên đêm đến lẩn ra đường Giải Phóng tìm mấy em có thói quen “tạo dáng bên gốc cây” để “tâm sự” cho “thoáng trên thông dưới” nhầm thành chuyện ông A “cấm vận” vợ khiến bà vợ bứt rứt phải nhảy sang nhà hàng xóm, thách ông hàng xóm “có giỏi thì đọ vòng eo” xem eo ai nhỏ hơn... Nếu thế thì thành to chuyện. Loạn phố Nguyễn Văn Trỗi. Lão chỉ có mỗi một cái đầu, chả dại.

Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017

TÌNH KHÚC 3-4 - LÊ KIM THƯỢNG

TÌNH  KHÚC   3 - 4

3.


Một lời... thề thốt bâng quơ
Một đời... anh đứng ngu ngơ đợi người
Vườn yêu thơm ngát hoa tươi
Trong hư không vọng tiếng cười tình si
Giọt buồn lắng đọng mắt mi
Tình xưa vui bước vu quy theo người…                 
                     ***
Nhớ em… môi thắm hồng tươi
Nụ hôn nồng ấm trao người yêu thương
Bờ môi lắng đọng mùi hương
Dù xa lòng vẫn vấn vương tơ trời
Hồn treo lên bánh xe đời
Lòng quay quắt nhớ một người sang ngang…                  
                     ***            

Thứ Ba, 8 tháng 8, 2017

NƠI BẾN SÔNG XƯA - THỦY ĐIỀN

Nơi Bến Sông Xưa
   Còn độ khoảng hơn ba chục mét nữa là đò sẽ đến bờ. Trên bến lố nhố năm ba nàng con gái, tiếng lanh lảnh, giơ tay phất phất như chào đón và cất  tiếng “Anh Điền em nè “. Tôi đoán chắc là giọng con Thủy chớ không còn ai vô đây và vẫy tay chào lại.
      Thật đúng. Vừa đến bến, là nó nhào vào ôm chặt lấy tôi mà không ngượng ngùng. Mọi người đứng nhìn nỗi mừng nó đã dành cho tôi sau bao ngày xa xứ cũng muốn cảm động theo. Đoán giọng nó được là vì ngày còn ở nhà chơi chung với nó và mấy đứa bạn, nó là người lớn giọng nhất. Nhớ hồi ấy, lúc thấy nó vui tôi hay trêu, Thủy mà cứ cái đà nầy là ế chồng mất. Nó không giận mà chỉ hả miệng cười. Tại tính em vậy đó, ai ưng thì ưng, còn chê thì em ở vậy. Tôi cũng cười, Thủy nói thế là không được. Tính nầy cũng dễ sửa thôi mà.
      Hồi đầu khi xa quê, nó và mấy cô bạn cũng giận tôi nhiều lắm. Vì không một lời từ giả. Nhưng thời gian rồi nó cũng hiểu dần và thông cảm. Bỡi, đi vượt biên mà làm sao ăn mừng từ giả được ch, đi trong lén lút, trốn tránh lúc giữa đêm hơn nữa ngày ấy ai tin ai, lỡ vui miệng thì chết cả đám, nên đành lặng thinh và âm thầm ra đi. Bước lên tàu mà trong thân tâm thấy buồn và đau xót lắm, nhưng đành phải chịu.
     

Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

KỶ NIỆM 5 NĂM THÀNH LẬP BLOG:thachda.blogspot.com

ky niem 5 nam thanh lap blog : thachda.blogspot.com (8/8/2012- 8/8/2017 )chan thanh cam on cac nha tho , nha van , ban doc , ban viet, loi chuc suc khoe , viet hay  va thanh dat ...
Thach Da

KẺ BẠC TÌNH- ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Kẻ bạc tình

Lời thường nói chẳng thèm nghe
Lẳng lơ nên mới éo le lối về

Xưa ai khéo phụ câu thề
Đem tình chồng vợ quét lê phố phường
Giờ rằng thương nhớ đủ đường
Lảng quên những lúc xúc tường đổ đi


NGƯỜI DƯNG - LÊ KIM THƯỢNG

NGƯỜI   DƯNG



“Chiều chiều lại nhớ chiều chiều…
Người dưng khác họ…” thương nhiều nhớ lâu
Ngày ngày tưới nước cho trầu
Trầu mau tốt lá… cưới dâu mẹ nhờ…

                         ***

Nhớ em… thôn nữ ngây thơ
Xuân thì vừa tới, mộng mơ còn nhiều
Tóc dài che mắt đăm chiêu
Chợt nghe rơi rụng tiếng yêu trong lòng
Tóc em hương bưởi thơm nồng
Xôn xao bóng nắng cho hồng môi ai
Gió đùa cong sợi tóc mai
Mắt em lóng lánh liêu trai… sững người
Tôi gieo mầm hạt tình tươi
Tìm trong đất cát nụ cười em rơi
Đêm mơ ngày mộng em ơi
Ước gì ta mãi trong đời có nhau
Đêm nghe “… bí gọi thương bầu…”
Nghe câu lục bát “… Qua cầu…” rưng rưng
“Bụng sao bụng nhớ người dưng…
Lấy nhau chưa đặng…” lòng ưng nhau rồi…

                      ***            

GÁ TÌNH - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Gá tình
Rồi em cũng phải gả chồng
Rồi tôi cũng phải làm chồng người ta
Thôi thì hai bảy mười ba
Bữa nào trời đẹp tôi qua bỏ trầu.

Người ta lấy bạc bắc cầu
Để tôi sấp ngửa cơi trầu lỡ duyên
Người ta khát lộc say quyền
Để em phận gái thuyền quyên bẽ bàng.


BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...