Em Là Mùa Xuân
Em như cơn gió mát
Nhè nhẹ buổi chiều tà
Em là những bông hoa
Nở cười trong nắng sớm
Em như loài Ong, Bướm
Mang hương vị muôn phương
Em như đàn Én lượn
Khoe sắc sáng bình minh
Em như những giọt xuân
Rơi vào khoảng chân không
Làm sống dậy tình nồng
Những tâm hồn cô lẻ.
Thủy Điền
25-05-2017
Sao không bảo : Khi anh nhắm mắt?
Em sẽ cùng số phận như anh
Xuống Diêm vương xây lại mộng lành
Sẽ hàn gắn những gì đã mất
Sao không thốt: Khi về với đất
Em là người nằm cạnh cùng tôi
Để đêm đêm thỏ thẻ bằng lời
Và, tha sức giận hờn, oán trách
Sao không nói: Khi anh xa cách
Em là người tình nguyện trước tiên
Mang anh lên phố núi, dốc triền
Rồi cùng chết dưới chân đại thụ
Để bắt chước người xưa chơi chữ
Hai nấm mồ nằm giữa đồi thông
Để người qua đứng lại thóc thầm
Nhìn hai kẻ một đời chung thủy.
Thủy Điền
26-05-2017
Thà Như Con Thuyền
Thả thân làm cá nổi
Nhìn những thuyền ra khơi
Đang lao về khắp nẻo
Mà chẳng biết chốn nơi
Giống như đời con gái
Cũng muốn gởi cho ai
Một chút tình vụng dại
Nhưng biết gởi về đâu
Dằng dặc ôm nỗi sầu
Tuổi son dần qua mất
Đời người trong khoảnh khắc
Tình vẫn mãi đơn côi
Thà như con thuyền rỗi
Dù năm tháng nổi trôi
Nhưng vẫn còn được ngắm
Đây đó một góc trời
Cứ như ta thui thủi
Giữa bốn bức tường vôi
Ngày nhìn ánh mặt trời
Đêm về bên ngọn nến.
Thủy Điền
27-05-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét