Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

CHÙM THƠ TỨ TUYỆT 1 -THẠCH ĐÀ

CHÙM THƠ TỨ TUYỆT 1
1.     NGHĨ VỀ NGHỀ
Đôi khi các em làm tôi thấy đắng lòng
Đôi khi sự hồn nhiên các em làm câu thơ tôi bừng thức
Người thầy giáo phải hướng lên tầm cao tư tưởng
Dù đôi chân còn bám cát bùn

2.KHÔNG ĐỀ
Mỗi người sống một nỗi buồn mang theo
Hành trình đi suốt kiếp người
Anh biết vậy ,sau cuộc vui em khóc
Hãy sống kịp ngày trước khi đêm buông

CHÙM THƠ TỨ TUYỆT 2 -THẠCH ĐÀ

CHÙM THƠ TỨ TUYỆT  2


TÌNH THƯƠNG
cái gì cũng phải thật thôi 
con người giằng xé đến hồi thương nhau
đừng tin biển hóa nương dâu
cái gì cũng phải bắt đầu từ đây 

LANG THANG CHIỀU
trước nhà tôi sông Bầu Dài 
sau lưng là dãy Chóp Chài chắn ngang
những chiều câu cá lang thang 
tôi câu dính cả mây vàng đáy sông

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

THƠ TRIỆU LAM CHÂU VỀ ĐÀ LẠT

CHÀO MỪNG LỄ HỘI HOA ĐÀ LẠT 2015 – 2016


(Từ ngày 29/12/2015 đến 2/1/2016 sẽ diễn ra Lễ hội hoa thật hoành tráng tại thành phố Đà Lạt. Nhân sự kiện này Triệu Lam Châu xin đăng chùm thơ hai bài của mình (Sáng tác từ năm 1986) lên Sân trời, để bạn bè gần xa cùng đọc cho vui nhé – 26/12/2015)

Bản thơ tiếng Việt:

MẶT TRỜI ĐÀ LẠT


Sáng:

Mặt trời ngủ dưới hồ Xuân Hương
Sương sớm mới lâu tan đến thế
Mái nhà bập bềnh như thuyền trên bể
Mỗi vòm cây như chiếc phao bơi

Sương đọng giọt long lanh như mắt ai cười
Trên cánh anh đào tươi đỏ thắm
Hoa lưu ly tiễn đêm đi xao xuyến
Tiếng ngựa hý sôi lòng như gọi ánh mai lên.

Chiều

Mặt trời nằm trong mỗi vòm thông
Nên nắng mới dịu lành đến thế
Núi lượn trập trùng, rừng xanh mướt lá
Mỗi tán cây như chiếc ô che

Hồ Xuân Hương chợt tỉnh khỏi cơn mơ
Cho thành phố trở về thực tại
Nụ hoa như làn môi tươi rói
Ánh mắt cười lấp lánh trong cây

Đêm:

Mặt trời nằm trong mỗi trái tim say
Cho thành phố bước vào huyền thoại
Điện giăng khắp núi rừng như chuỗi ngọc
Trên ngực nàng công chúa đời xưa

Nghe bao hoàng tử rập rình dưới ánh sao khuya
Thành phố chao mình bên suối núi
Thoáng một chút ngỡ ngàng, bối rối
Đàn tờ rưng khơi dậy bản tình ca.

                          *
                   *          *

Mặt trời nơi đây như tự giấu mình đi
Cho phố xá vụt thành huyền diệu
Cho lòng ai đắm say ngàn giai điệu
Thắm thiết vô cùng – Tinh khiết ánh ban mai.

Đà Lạt, ngày 4 – 4 - 1986


Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015

PHẠM NGỌC THÁI VỚI NỖI TÌNH HIU HẮT TUỔI HOA NIÊN -NGỌC BÍCH

PHẠM NGỌC THÁI với nỗi tình hiu hắt tuổi hoa niên                                                                            NGỌC BÍCH
https://xuantungth1984.files.wordpress.com/2015/07/20150416-ly-do-con-nguoi-kho-ngu-khi-trang-tron-2.jpg 
       

         ĐÊM TÓC ĐÁ

Nửa đời tóc hoá thành đá cả
Rụng vãi thềm đầy phủ quanh trăng...
Nhớ một thuở cùng bao thiếu nữ
Mà nay gò mả, ma rừng.
Tai nghe tóc ve bên bà gái goá
Nhặt câu thơ rơi, lệ lã chã mùa thu…
Có của nhà vẫn còn ham tơ nhú
Ngồi chẳng yên, hồn dạ cứ vi vu.
Trên kia nguyệt không quần như đã
Đêm thơm chùa, trắng dã tấm thân nga
Trinh tiết thời nay em mở cửa
Ngai vàng còn "dưới" cái em ta!
                        Thơ Phạm Ngọc Thái



Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

ÁO XANH GIỮA THỜI BÌNH -THẠCH ĐÀ

ÁO XANH GIỮA THỜI BÌNH

            Người linh biên phòng 692 nghe nhạc Trịnh Công Sơn
          Lời ca thấm đẫm thân phận thanh cao và triết lý
          Lời ca làm anh hiểu rõ về con người
          Mà cứ gì nhạc đỏ sao lại là nhạc đỏ ?
          Mới hào hùng mới cứng rắn lên gân
          Anh còn nghe nhạc vàng nhạc tiền chiến nhạc sến
          Sau giờ quân trường là  trồng  rau nhổ cỏ
          Làm vài séc ten nis rèn luyện thân thể

          Người lính biên phòng 692 cõng con chữ lên đảo Hòn Chuối
          Dạy cho con em ngư dân
          Những đứa trẻ quen nắng gió sóng biển
          Giờ đây tập trung bên trái nhà lắng nghe ê a từ người thầy áo xanh
          Cuộc chiến trên mặt trân văn hóa hôm nay
          Cũng khó khăn như khi đối diện quân thù

          Người lính biên phòng 692 giúp dân làm lại nhà sau cơn bão số 5
          Lin Đa đổ vào Cà Mau chi chit khăn tang
          Chiều nay anh đứng ngắm ở vàm sông
          Những con sóng vỗ bờ vành khăn tang vĩ đại
          Nỗi đau này làm sao chia sẻ
          Quá bất ngờ ơi cơn bão mồ côi !

          Người lính biên phòng 692 ôn lại quá khứ hào hùng
          Đây con tàu không số đường Hồ Chí Minh trên biển
          Từ Đồ Sơn Hải Phòng đến Vàm Lũng Cà Mau
          Bông văn Dĩa dáng anh ngồi trước mũi
          Chỉ lối con tàu chở vũ khí vào Nam

          Người lính biên phòng 692 nghe nhạc Trịnh Công Sơn
          Để hiểu hơn hai tiếng CON NGƯỜI

          THẠCH ĐÀ 

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

CA DAO -TRẦN ĐỨC TÍN

Ca dao
Em sinh ra trong ầu ơ của mẹ
Những trời chiều
Kẽo kẹt tiếng đưa nôi
Giọt mồ hôi
Lúa thơm mùi sữa
Cha nhọc nhằn trên nước mặn đồng chua
Tay cha chay
Mắt mẹ đậm quầng
Gánh rạ rơm chiều mang chút gió thu bay
Ngày tháng đi nhanh
Bóng câu qua cửa sổ!
Hòn than đáy lò... cháy tím cõi trời quê!
Yêu em, nên yêu luôn hạt lúa
Yêu con nước lớn ròng, tiếng bìm bịp kêu nhau!
Sông Đốc, 12/12/2015

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015

TẢN MẠN VỚI NGUYỄN DU -THẠCH ĐÀ

TẢN MẠN VỚI NGUYỄN DU 
kỷ niệm 250 năm ngày sinh đại thi hào Nguyễn Du
Đêm Nguyễn Du viết Kiều mưa rơi như nước mắt 
Nên thân phận nàng Kiều đã bấy đau thương 
Từ Hải như Tây Sơn , Hồ Tôn Hiến như triều Nguyễn 
Nguyễn Du buồn uống rượu dòng Hương
s đ 10/12/2015
THẠCH ĐÀ

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

NẾU ĐƯỢC CHỌN LẠI -TRẦN ĐỨC TÍN

NẾU ĐƯỢC CHỌN LẠI
Nếu được chọn lại 
Anh cũng chọn em thôi!
Dẫu câu nói đã muôn đời cũ rích
Nhưng anh biết: mình yêu em, là thật
Trong cảm xúc ngọt ngào hay hờn giận, đau thương.
Em thường nói: “anh muốn đi muôn phương,
Kẻ lãng mạn chồn chân khi nghỉ lâu một chỗ!”
Em ạ! Mỗi kiếp người đều mang riêng nỗi khỗ
Đâu ai giống nét nào… kể cả khóc lẫn cười tươi!
Phải, anh muốn đi để thấy hết cuộc đời
Muốn ném trải vị chua – cay – ngọt – đắng
Nhưng vẫn đấy: một tình yêu thầm lặng
Hơn bao giờ anh mang tặng cho em!
Nếu chọn lại
Anh cũng chọn mỗi em!
Không hối hận dù ngàn lần em hỏi
Như sông kia vẫn đong đầy con nước
Nắng từ mặt trời và gói dậy biển khơi!
Em đừng hỏi những điều đã tự nhiên
Cái vốn có, quy luật trời đã định
Như đời anh là có em bên cạnh
Lạc mất em rồi
Đó không phải anh!
Đi hết những ngày mưa ta bỗng thèm khát nắng
Qua hết sự ồn ào ta nhớ vắng lặng xiết bao
Mà đời người là tháng ngày hữu hạn
Trong giấc mộng cuộc người, anh
Mộng đẹp nhất là em.
Nếu ngàn vạn lần em cứ hỏi
Anh cũng chỉ trả lời rằng:
Anh chọn mỗi em!!!
Sông Đốc, 07/12/2015.

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

THƠ LÊ ANH

THƠ LÊ ANH



UỐNG RƯỢU DƯỚI CHÂN THÁP NHẠN


Uống rượu dưới chân Tháp Nhạn
Đêm nghiêng chén rượu bên chân Tháp
Say với trăm năm một cuộc chơi
Há để tìm đâu người tri kỷ
Cho ta rót rượu tiễn đưa người
Ta tất bật ngược xuôi tất tả
Vẫn nhớ thương quê mẹ Tuy Hòa
Đêm cuống quýt say mèm với bạn
Đêm đam mê cuồng nhiệt thi ca
Bạn ở đâu phương trời xa lắc
Bỏ ta ở lại một mình
Rót chén rượu dưới chân Tháp Nhạn
Rót thêm chén nữa ta mời ta.



















Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

BÊN HỒ NƯỚC NGỌT -THẠCH ĐÀ

BÊN HỒ NƯỚC NGỌT

Bên hồ nước ngọt
Bầy cá tung tăng
Anh và em dung dăng dung dẻ
Giữa nắng gió đồng bằng

Ba cô Kinh ,Hoa , KhơMe
Đan xen tung tẩy trong chiều châu thổ
MaHaTup tín ngưỡng tâm linh
Bầy dơi treo mình trong vườn như ta hướng về miền đất thánh

Cảng Trần Đề những ghe thuyền lao theo đàn cá
Vĩnh Châu mùi thơm của hành ngào ngạt trong các món ăn
Cù Lao Dung một chiều dừng chân bên thủy liễu
Ong trong vườn thao thức những làn hương

Bên hồ nước ngọt
Hiếm hoi ở nơi đây
Ta chụp một tấm hình
Lưu giữ khoảnh khắc văn hóa
2014

THẠCH ĐÀ

EM ĐẾN TỪ THÁP NHẠN -THẠCH ĐÀ

EM ĐẾN TỪ THÁP NHẠN
          Em người con gái mảnh khảnh sương mai
          Sợ chạm vào mặt trời đánh mất chính mình
          Những con chữ gọi phố gọi mùa lay thức tuổi trẻ
          Theo mùa xuân trở về trên những đôi mắt óng ánh niềm tin



          Em đến từ miền quê cần lao và bền bỉ
          Vẫn nhận ra em giữa chốn đông người thị phi
          Em là hiện thân cái đẹp mong manh đổ vỡ
          Một chiều bình yên ngỡ ngàng nhận ra em



          Em người con gái tôi thương từ tiền kiếp
          Gió,nắng,mưa làng hoa làng rau vẫn lấm lem em
          Dù em có bôn ba,nhọc nhằn mưu sinh hay khát vọng
          Tôi vẫn chờ vẫn đợi một tình yêu quê hương
          6/8/2012



          THẠCH ĐÀ

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...