Lãng du
Ra đi một chuyến lãng du
Nghe trong sương khói giọt thu rụng dần
Lá tàn, lá rớt cuối sân
Chiều tàn, chiều rớt... bâng khuâng mắt nàng!
Hụt hơi mấy bận nhân gian
Vầng trăng ai nhuốm úa vàng bãi sông?
Em còn chờ đợi tôi không?
Hay hồng đôi má sang sông theo người?
Thôi đừng, nhịp phách buông lơi
Chiêu Quân lên ngựa... mưa rơi Hán thành
Sở Vương mài kiếm trăng thanh
Cạn thêm ly nữa... biệt nàng Ngu Cơ!
Thôi em! Đừng dỗi giấc mơ
Mấy ai đến chốn Ngũ Hồ được đâu?
Em đừng buông nữa nhịp sầu
Ngọc Hoàn thắt cổ bên lầu chiều nay!
Đừng rót thêm nữa ta say
Bên em, ta đốt cả ngai Hoàng Thành!
Sông Đốc, 06/09/2015.
Em còn quanh quẩn
bên tôi
Quẩn quanh nên mãi
xa xôi với tình
Làng tôi không có
đầu đình
Lấy gì xa cách mà
mình cách xa?
Ngủ vùi dưới gốc
cây đa
Ngỡ đâu giấc mộng
Nam Kha – Kê Vàng
Từ độ em bước sang
ngang
Thu kia cũng chỉ:
lá vàng, cây khô
Bỏ quên một cuộc
hải hồ
Tôi về giữ lấy: cây
khô, lá vàng!
Sông Đốc, 03/08/2015.
HOÀNG TIỀN – MÙ U
Chiều nay có lá rơi đầy
Phượng hồng tô thắm đỏ hây mặt người
Chiều nay tôi thấy em cười
Thương đôi má lúng bằng mười cái yêu!
Thôi rồi hồn đã liêu xiêu
Nợ nần ai thả làm chiều tím hoang
Nhớ gì như thể nhớ nàng
Nhớ nàng, không nhớ?... nhớ nàng, nhớ không?
Từ khi ân ái nhỡ nhàng
Nhớ nàng! Quả quyết: nhớ nàng là không…
Phận Tràng xe cát bể đông
Khơi chi sầu muộn mênh mông cuộc đời
Ai làm cho gió lên trời
Cho mưa đổ xuống, cho người gặp nhau?
Hàng chợ bán mấy đồng cau
Mồng tơi cả giậu, làm sao thay trầu?
Em ơi! Tháng bảy mưa ngâu
Trời còn đại xá nhịp cầu Chức – Ngưu!
Hoàng Tiền đậu nhánh Mù U
Chiều nay tôi khóc, thiên thu nụ cười!
SĐ, 17/04/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét