Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

KỶ NIỆM 120 NĂM NGÀY SINH NHÀ THƠ NGA Ê XÊ NHIN

KỶ NIỆM 120 NĂM NGÀY SINH NHÀ THƠ NGA ÊXÊNHIN
 
Tâm sự của Nhà thơ dịch giả Triệu Lam Châu:
 
  X. Êxênhin - Nhà thơ lớn của đồng quê nước Nga (1895 – 1925) sinh ra ở ngôi làng Kônxtanchinôvơ nhỏ nhắn, yên bình và xinh đẹp, thuộc vùng bình nguyên Riazan mênh mang bát ngát. Nơi ấy có dòng sông Ôka mộng mơ, bình lặng, mát rượi những buổi chiều hè, và khi thu sang lá phong vàng quyến rũ soi lấp lánh dòng sông trong. Thơ Êxênhin là tiếng hát nồng nàn phóng khoáng và ngọt lịm lòng người, ngợi ca tình người quê kiểng đôn hậu thuỷ chung, ngợi ca thiên nhiên Nga bình dị mà tráng lệ, ngợi ca những nỗi niềm chưa có tên để gọi – mà hình như cứ chực vụt trào ra từ những con tim rực ánh lửa hồng. Nổi bật lên giữa bức tranh làng quê Nga nồng hậu ấy – là tình yêu đôi lứa trong trẻo, nồng nàn, mà cũng xiết bao cay đắng, khổ đau… Song trên hết: Mọi mối tình trong thơ ông, đều lặng lẽ kết đọng thành vầng kỷ niệm huy hoàng và lồng lộng trong mỗi trái tim người…
 
Thơ Êxênhin đã từng đến với bạn đọc nước ta qua bản dịch của các dịch giả Thuý Toàn, Tạ Phương… Nhân kỷ niệm 120 năm sinh Nhà thơ Êxênhin (3/10/1895 – 3/10/2015) – tôi xin trân trọng gửi tới bạn đọc yêu quý một chùm thơ của Người, dịch ra tiếng Việt và tiếng Tày.
 
Triệu Lam Châu – dịch thơ  từ nguyên bản tiếng Nga
 

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

TIN VUI CUỐI THU

TẠP CHÍ ĐIỆN TỬ NGÀY NAY
ONLINE                                   
 ---------------------
               Số: 18/TB-QHT
CỘNG  HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
---------------------------
                                Hà Nội ngày 19 tháng 08 năm 2015

 

KẾT QUẢ VÒNG SƠ TUYỂN

CUỘC THI THƠ “QUÊ HƯƠNG TÔI”

Kính gửi: Ông(Bà) THẠCH ĐÀ

 

            Sau một thời gian phát động quý tác giả gửi bài tham gia cuộc thi thơ QUÊ HƯƠNG TÔI, Ban tổ chức - TẠP CHÍ ĐIỆN TỬ NGÀY NAY ONLINE đã nhận được gần 1 vạn bài dự thi của gần 1000 tác giả tham dự được gửi bằng đường bưu điện và thư điện tử. Như vậy cuộc thi đã đi được nửa chặng đường, hiện nay Ban tổ chức đã có kết quả vòng chấm sơ khảo đối với những tác giả đã gửi bài tính đến hết ngày 04 tháng 09 năm 2015.
            Cuộc thi thơ QUÊ HƯƠNG TÔI theo dự kiến sẽ có 64 giải thưởng, những tác giả có giải sẽ được vinh danh tại buổi lễ trao giải. Bộ giải thưởng gồm: Giấy chứng nhận của Tổng biên tập TẠP CHÍ ĐIỆN TỬ NGÀY NAY ONLINE, tiền mặt, hoa và quà tặng… Những sáng tác được lọt qua vòng sơ tuyển được Ban tổ chức in thành sách và được bán với giá nội bộ 280.000đ/ cuốn (giá thị trường 320.000đ).
            Kết thúc cuộc thi Ban tổ chức mong muốn với những tác giả có bài lọt vào vòng trong và có tác phẩm chọn chấm giải sẽ nhận phần thưởng Tôn vinh tác phẩm. Theo đó phần thưởng này được Ban tổ chức cuộc thi (Trưởng ban tổ chức – Tổng biên tập) ký xác nhận và thực hiện theo hình thức xã hội hóa. Đây là món quà lưu niệm giá trị mà Hội đồng khen thưởng muốn trao tặng. Tham gia phần thưởng này, Quỹ giải thưởng kêu gọi sự đóng góp của quý vị là 620.000đ cho một bộ phần thưởng Tôn vinh tác phẩm. Bên cạnh đó chúng tôi cũng kêu gọi lòng hảo tâm của các cá nhân, tập thể có đóng góp về tài chính cho cuộc thi.
Dưới đây là những tác phẩm của tác giả đã qua vòng sơ tuyển và được Ban giám khảo chọn in vào tập thơ “Quê hương tôi”:

1.Bên hồ nước ngọt
2.Em đến từ Tháp Nhạn

Ban tổ chức lựa chọn tác phẩm: Em đến từ Tháp Nhạn
của tác giả chấm vòng trong và kính đề nghị tác giả tham gia chương trình Tôn vinh tác phẩm.
            Sau khi nhận được thông báo này, Ban tổ chức rất vui nhận được sự tham gia quý báu của quý vị bằng việc đăng ký mua sách và ủng hộ quỹ giải thưởng cho cuộc thi. Trường hợp tác giả không đăng ký mua sách và tham gia phần thưởng Tôn vinh tác phẩm vui lòng thông báo đến Ban tổ chức để chúng tôi có kế hoạch in ấn.



MỌI ĐÓNG GÓP XIN GỬI VỀ:

TẠP CHÍ ĐIỆN TỬ NGÀY NAY ONLINE
Phòng 611 Tòa nhà 17T10, Đường Nguyễn Thị Định, Q. Cầu Giấy, Hà Nội
ĐT: 04.85872468 – 0967499099
                    T/M BAN TỔ CHỨC
                                                                Description: tap chi online



CHÙM THƠ LỤC BÁT THẠCH ĐÀ

CHÙM THƠ LỤC BÁT THẠCH ĐÀ


QUA PHÀ RẠCH RÁNG CHIỀU NAY

     Qua phà Rạch Ráng chiều nay
     Hình như lòng đã bớt cay đắng rồi
     Hình như nguồn cội xa xôi
     Đã về thăm thẳm bên ngoài màn đêm

     Qua phà Rạch Ráng cùng em
     Cạn ly uống hết nỗi niềm Lợi An
     Cạn ly uống với lỡ làng
     Ngày đông giá rét mai vàng chờ xuân

ĐỜI CHO VAY CHÚT TÌNH RIÊNG XA NHÀ

ĐỜI CHO VAY CHÚT TÌNH RIÊNG XA NHÀ
       LÊ THIẾU NHƠN
Tài thơ của Hồ Thanh Ngân bộc lộ khá sớm. Thuở học trò, vài bài thơ của Hồ Thanh Ngân đã được bạn bè truyền tay như như những món quà tinh thần.  Thế nhưng, cuộc sống riêng vất vả khiến thi ca đối với Hồ Thanh Ngân vừa là duyên vừa là nợ. Thi ca vừa dìu đi mà thi ca vừa quật ngã kẻ đam mê! Tốt nghiệp đại học, Hồ Thanh Ngân rời quê nhà miền Trung vào Cà Mau dạy học, khép lại một vùng ký ức lấm láp để mở ra một miền hy vọng trong trẻo cho một nhà thơ lận đận!
Hồ Thanh Ngân làm giáo viên ở huyện Trần Văn Thời, và lấy bút danh Thạch Đà. Dù là Hồ Thanh Ngân hay Thạch Đà thì vẫn con người ấy, lầm lũi và mẫn cảm. Thạch Đà lấy tên tập thơ đầu tay “Sông Đốc ngày nắng muộn” như một cách chiêm bái mảnh đất che chở và nuôi dưỡng mình. Thi ca chẳng có gì đáng tồn tại, nếu câu chữ không gắn tâm hồn vào cảnh vật và con người đang mỗi ngày ôm ấp nhà thơ! “Sông Đốc ngày nắng muộn” vì vậy có lý do để được xuất hiện và có cơn cớ để được trân trọng!

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

GIẤC NGỦ NÀO LÃNG QUÊN -THẠCH ĐÀ

GIẤC NGỦ NÀO LÃNG QUÊN
Đêm – tôi thao thức giữa hai bờ thức ngủ
Giấc mộng nào nuôi giấc ngủ xa xôi
Và râu tóc cứ dài ra vô tận

Đêm – tôi chấp chới như con thuyền nghiêng sóng
Vỗ liên  hồi vào giấc ngủ hiếm hoi
Mệt phờ phạc khi chào đón ban mai

Đêm – tôi vỗ về giấc ngủ như người đi thăm đó
Có hay không con cá mắc kẹt lờ
Giấc ngủ xanh xao giấc ngủ phập phồng
Sđ 9/9/2015


Ở NƠI ĐÓ TỪNG CÓ NGÀY MƯA -THẠCH ĐÀ

Ở NƠI ĐÓ TỪNG CÓ NGÀY MƯA
          1
          Dân xứ Nẫu
          Giọng quê mùa
          Hồn thi sĩ
          Đời chiêm bao
          Tiếng tăm mơ hồ
          Ngây thơ lơ mơ ất ơ
          Mệnh liêm trinh
          Quan lộc tuần triệt
          Thiên thượng hỏa
          Sinh nhằm mùa đông
          Lỗi mùa sinh
          Nên đời con khổ
          Mưa rát mặt vào ngày sinh
          Mưa mừng sinh nhật tôi
          Cô độc
          Ly hương trên quê hương
          Mưa buồn tủi
        

DỰ BÁO CHO BÌNH MINH- THẠCH ĐÀ

 DỰ BÁO CHO BÌNH MINH
          Ơi tỉnh lẻ buồn tênh
          Phố cứ chiều còn nắng đam mê
          Chàng hoàng tử bao giờ mới đến ?
          Đánh thức em công chúa ngủ trong rừng

          Lời hẹn hò không thật hóa viễn vông
          Anh về đi, gió vẽ những đường vòng
          Trên con đường bụi bay mù mịt
          Chờ đợi gì cơn mưa thanh tân

          Tỉnh lẻ!tỉnh lẻ!
          Người xe hun hút
          Đắng đót đam mê
          21.1,2003

          THẠCH ĐÀ 

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

TẤT CẢ LÀ CON SỐ KHÔNG - THẠCH ĐÀ

Truyện ngắn                           
                                    TẤT CẢ LÀ CON SỐ KHÔNG
``       khúc một
         

Anh có căn bệnh mất ngủ . Mỗi đêm anh chỉ chợp mắt mười lăm phút rồi thức tới sáng .Anh uống thuốc nam ,thuốc bắc ,thuốc tây đều vô hiệu . Anh tập thể dục, thiền ,yoga ,uống sữa ,tắm nước nóng đều vô hiệu . Thôi thì sống chung với căn bệnh mất ngủ . trong cuốn quẳng gánh lo mà vui sống ,nhà tâm lý người Mỹ khuyên mọi người : mất ngủ không quan
 trọng ,lo lắng về sự mất ngủ mới sinh bệnh . Thôi thì không ngủ được thì đọc sách .sách văn chương ,sách tâm lý ,kinh phật ,anh đều ngốn ngấu . Anh đọc trên báo có ông nông dân ở Quãng Ngãi mất ngủ ba mươi năm ,nữa đêm thức dậy trồng rừng .rừng bạt ngàn vậy mới kì công ,biến bất lợi thành có lợi , điều mà không ai muốn vậy !
         

NGỒI TRƯỚC VỈA HÈ -THẠCH ĐÀ

NGỒI TRƯỚC VỈA HÈ


            Cà phê cơm bụi vỉa hè
          Đời mình quen thói quen lề bình dân
          Nghĩ gần nghĩ đến bản thân
          Nghĩ xa nghĩ chuyện phù vân đất trời
          Đa đoan vì sự lắm lời
          Nhiễu nhương nhân thế gọi mời  động tâm
          Thôi thì sống với trăm năm
          Kiếp tằm thì lại thân tằm nhả tơ
          1/10/2014

          THẠCH ĐÀ 

MẺ LƯỚI MÙA XUÂN - THẠCH ĐÀ

MẺ LƯỚI MÙA XUÂN
          Con tàu này lênh đênh khơi xa
          Mùa xuân này anh ăn tết biển
          Nỗi nhớ em rộn ràng con sóng
          Em có nghe cá tôm lao xao

          Anh nhớ em nỗi nhớ đất liền
          Nôn nao như người ngư phủ say cạn
          Biển bạc rừng vàng rồi cũng hết
          Anh lênh đênh ngoài hải phận đời mình

          Mùa xuân này anh ăn tết biển
          Nhớ thiết tha gửi con sóng vào bờ
          Ta sẽ đón mùa xuân muộn nhé
          Với em yêu với cả bạn bè
         
          Mẻ lưới này giăng mắc tình thân
          Mẻ lưới này trĩu nặng yêu thương

                             THẠCH ĐÀ 

CHÙM THƠ TRẦN ĐỨC TÍN

EM VÀ ĐÊM
Em biết không
Đêm nay vo tròn đời anh trong bàn tay
Khoảng xa nhau không tính bằng ngày tháng
Khát thèm em như mưa thèm nắng hạn
Anh nhọc nhằn đứng níu cả thời gian!
Đêm nay nữa...
Anh gõ cửa đêm thâu
Đời cho anh đôi vết loang lỗ máu
Tim em có không nơi nương náu?
Anh đành vùi giấc mộng với đêm sâu...
Ngủ với đêm và thức cũng với đêm
Đêm và em sao giống nhau quá!
Cũng êm ả nhưng có lần tàn ác
Xác muối tim... dẫm nát những nỗi niềm...
Ranh giới nào cho cả em và đêm?
Đêm sâu thẳm và muôn nghìn lối rẽ
Cũng như em: trái tim hồng nhỏ bé
Khi khuất lấp, gãy gập... như đêm...
Em và đêm sao giống nhau quá!
Cũng mênh mông và làm anh nghiên ngã
Nên suốt đời kẻ mang tình khám phá
Chỉ thu về vết tàn tạ dưới đáy tim!
SĐ, 25/01/2015.



NGƯỜI LÍNH TRẬN NĂM XƯA NGHĨ VỀ NGÀY 30-4

NGƯỜI LÍNH TRẬN NĂM XƯA                       NGHĨ VỀ NGÀY 30-4

Hình ảnh nội tuyến 1

Tôi không bật vô tuyến để coi lễ duyệt binh ở Sài GònCũng không xem bắn pháo hoa ngoài Hà NộiSống giữa Thủ đô mà lòng buồn không tả nổi" 30 - 4 " đâu có phải là ngày chung của dân tộc Việt Nam?
Chỉ là dân mình giết nhau
                    lập lên một chính thể chưa có nhân quyền...
"Chủ nghĩa xã hội" gì đâu? "mèo mả gà đồng".Nước non đầy rẫy những quan tham
Cưỡng chế, chiếm đất của dân... đục khoét trăm đường,
                            tàn phá quốc gia hơn những thằng phá hoại.
Cái tên Nhà nước do dân, vì dân... phải chăng cũng chỉ là giả dối?
Chí ít hãy trả cho ta một bầu trời
                      có luật pháp, nhân quyền, tự do như nước Mĩ
Văn nghệ sĩ ta không cần "Đảng trị" trên tác phẩm của mình
"Nhân văn giai phẩm" xưa chính là ngọn cờ
                                                     đòi quyền sống thiêng liêng
Thôi ! Bỏ Tổng bí thư đi.
Hoặc giả như hàng loạt nước Âu Châu mà bầu ra Tổng thống. (1)
Lấy ngọn cờ tư bản mà đi...
Thế lực nào không mang lại quyền sống cần thiết cho dân nghèo
Đạp bỏ.
Nguyên thủ nào yếu hèn, cấu kết, uốn gối trước giặc Tàu
Mở đường cho dân Tàu tràn vào
                            ngông cuồng chiếm đất, lấn át dân ta
Đạp bỏ.
Kẻ nào lợi dụng thế lực chính quyền
                                bức chế sự tự do của văn nghệ sĩ 
Đạp bỏ.
.....
Nghĩa là ông Tổng thống phải đem sinh mạng mình ra
                                                          hành trình trước quốc dân
Nếu làm tổn hại nước non,
                                            sẽ phải xử như một tội nhân dân tộc.

Ôi đất nước,
Con úp mặt lên mảnh đất của Người
                        thấm đầy máu giống nòi và nước mắt
Tổ quốc có bao giờ buồn thế này không?
Tôi đã đi suốt Trường Sơn
                                         đến khi kết thúc chiến tranh
Hiến cả tuổi thanh xuân. Cứ ngỡ
                          mình đã góp phần hy sinh vì Tổ quốc?
Có ai ngờ lại mang mối thảm sầu
                          cho hàng triệu người, nửa nước. (2)  

Hãy mở một "Hội nghị Diên Hồng" để hỏi dân:
Có nên cho Đảng cộng sản vẫn nắm quyền
Hay chính phủ cần đa đảng?
Thế kỉ XXI rồi
Xã hội con người phải có mọi quyền tự do cuộc sống
Chính thể nào trấn áp nhân quyền của ta
                              
           thì đào mồ chôn lấp nó đi.

                              
       * * * 
Người lính trận năm xưa
                                 lớn lên trên mảnh đất nghèo quê
Mơ một giấc mơ bình thường - rằng:
-  Dân mình sẽ được sống tự do bằng con đường Tư bản.
PHẠM NGỌC THÁI
Hà Nội - Đêm 30/4/2015
    
(*)   Cuối năm 1990-1991 hàng loạt nước ở Âu Châu - Toàn bộ hệ thống xã hội chủ nghĩa bị sụp đổ, 
                để thay bằng một thể chế khác.
(**)   Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã nói về ngày 30- 4 rằng :
          "Có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn".   

PHẠM NGỌC THÁI THÁCH ĐẤU CẢ HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI

PHẠM NGỌC THÁI THÁCH ĐẤU CẢ HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI
                                             . Bài viết đây xem như một món quà - Phạm Ngọc Thái "Nhà thơ của tự do"
                                                                            gửi biếu Đại hội IX - HNVVN


                        Về chân dung văn học nói chung và... tầm vóc chân dung nhà thơ của nền văn hiến Thăng Long, nói riêng.
     Cuộc thách đấu của Phạm Ngọc Thái lấy ý nghĩa và giá trị đối với cả nền thi ca của nước nhà... trường cửu tới mai sau.
         Nội dung thách đấu gồm hai phần:
              1.   Phạm Ngọc Thái thách 50 nhà thơ đương đại của HNVVN 
              2. Thách phản biện tập sách "Phạm Ngọc Thái chân dung nhà thơ lớn thời đại",
                              
                                      Nxb Văn hoá Thông tin 2014
    



          Trước khi nói cụ thể về hai mục thách đấu trên - Xin bàn đến:
                             MỘT NGUYÊN TẮC CƠ BẨN TRONG VIỆC THẨM ĐỊNH THƠ HAY
    

PHẠM NGỌC THÁI VỚI MỘT BÍCH PHẨM THI CA - TRƯƠNG VŨ TIẾN

Phạm Ngọc Thái với một bích phẩm thi ca

                                                             TRƯƠNG VŨ TIẾN

kỳ thú hòn chồng nha trang hòn chồng là điểm

                TRƯỚC NÚI MỸ NHÂN   
       
                Núi Mỹ Nhân nằm giữa biển Nha Trang gần Hòn Chồng. Truyền kể: Nàng
         Mỹ Nhân nằm ở đó nhiều năm tháng, chung thuỷ chờ chồng. Chồng nàng là một
         tướng cướp trẻ , dẫn theo một đạo quân cướp bể. Thuyền bè của họ bị bão biển
        đánh đắm, đi đã không về. 
Bờ Hòn Chồng, quán gió, một trưa chiều
Anh đứng dưới bóng dừa xứ sở
Nghe cả biển, tình yêu và đời vỗ...
Nhúm cỏ lòng xé rách bụi thơ bay.

Em nằm đây, em hỡi! Em nằm đây
Làm núi đợi ngàn năm cùng với bể
Tình yêu vỗ muôn đời trong sóng vỗ
Không vấn vương bụi bặm cõi trần đời.

Cho anh hôn lên đôi vú đá tơi bời
Dầm dãi nắng mưa ru em trong giấc ngủ
Xin lỗi những mảng đời ta đang có
Đôi lúc thèm được bám rêu xanh.

Gió hút Hòn Chồng, bể sóng mênh mông
Ta, con chim đã trúng bao vết đạn
Dừng chân nghỉ bên bờ xanh hữu hạn
Chốn vô cùng ta muốn hỏi Mỹ Nhân?

Bóng nàng nằm trơ mãi cái nước non
Lòng nguyệt tỏ tháng năm mòn đá sỏi
Niềm vĩ đại lại vô cùng man dại
Cây-thánh-giá-cuộc-đời anh đặt dưới chân em!

Nếu có thể sống chung đầu bạc răng long
Anh nguyện với nàng cả đời vui thú
Hồ yêu tinh và đàn bà nơi trần thế
Vừa là tiên vừa là quỉ, nàng ơi!

Cô gái bán hàng trong quán gió chơi vơi
Cứ nhìn khách đôi mắt tròn đen láy
Đã kể tôi nghe chuyện về nàng Mỹ Nhân thuở ấy!
Nghe trong chiều gió cuốn bụi đường bay...

                                   Thơ   Phạm Ngọc Thái



                                 
      

HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐÃ TRỞ THÀNH NỖI NHỤC CỦA QUỐC GIA

HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM ĐÃ TRỞ THÀNH
                  NỖI NHỤC CỦA QUỐC GIA


Còn ai muốn xin vào Hội nhà văn Việt Nam nữa không?
Khi cái danh hội viên Hội nhà văn đã trở thành nhơ nhớp
Hàng loạt các nhà văn cội gạo tuyên bố từ bỏ Hội
Như rũ bỏ một chiếc áo lâu ngày lấm lem, rơm rác.         (1)
 Ý Nhi không thể ở lại, vì kẻ lãnh đạo Hữu Thỉnh
Chỉ là hiện thân của một con "biến hình trùng"...     

Chúng lồng lộn dã tâm tim cách thanh trừng
Những anh em trong "Văn đoàn độc lập"...                      (2)
Như Nhà nước và Đảng cộng sản từng đàn áp
                                nhân văn giai phẩm năm xưa
Ngọn cờ đầu sáng chói ngàn thu
            của văn nghệ sĩ đòi dân chủ, tự do.
Còn ai muốn xin vào Hội nhà văn Việt Nam nữa không?
Nhà văn Võ Thị Hảo cảnh báo:
Lãnh đạo Hội đã vi phạm hiến pháp,
                 sự tự do sáng tác, nhân quyền của nhà văn
Kẻ thì bảo: người tử tế không ở lại làm bia chắn cho Hội nhà văn
Dư Thị Hoàn tuyên bố:
                            Hội nhà văn đã biến ra... "sợt rác".
Ôi, cái gọi là Hội nhà văn Việt Nam
Thảm hại hơn bao giờ hết !

Nhà thơ Bùi Minh Quốc lên án
                              
      HNVVN ngày càng sa đọa
Tiêu xài phung phí tiền thuế đóng góp của nhân dân
Hội viên càng đông thì chất lượng càng thấp.
Nhưng "con biến hình trùng" Hữu Thỉnh
                              
               vẫn phồng mang trợn mắt:
Chúng ta nằm dưới sự lãnh đạo của Đảng
Chúng ta hãnh diện khi được làm... nô lệ tiên phong cho Đảng
Hãy đổi tên thành Hội nhà văn của Đảng cộng sản?
Để khỏi làm nhục nhã quốc gia
Khỏi làm ố danh cho cả Tổ quốc Việt Nam ta !
Hội nay như quái thai của Đảng cộng sản cầm quyền
Sặc sụa mùi nô bộc
Chúng coi đường hướng văn chương
                              
              chỉ là nói theo Đảng như con vẹt
Nên cả một thời tác phẩm văn học
                              
             hầu hết thấp ngang bồn-toa-lét
Nhổ bọt vào cái danh hội viên HNVVN đã thành nhơ nhớp.
Mồm hô hào yêu nước
Nhưng khi biển Đông bị giặc Tàu xông vào ăn cướp
              đánh phá dân chài, bắn giết chiến sỹ ta  
Lãnh đạo Hội lại sợ sệt né tránh
                                 không dám động đến lũ Tàu-ô...
Có nghĩa là để cầu thân mà bỏ nước?
Có khác gì phản lại nhân dân?

Nghĩa là HNVVN thành "cái đít" của Đảng
Nghĩa là cái đít của Đảng
                      là cái mồm văn nghệ sĩ của Hội nhà văn
Nghĩa vụ của Hội nhà văn là phải ca ngợi... "cái đít" !
Tác phẩm của Hội nhà văn trọng tâm là ca ngợi... "cái đít" !
Đảng bảo thơm là thơm
Đảng bảo thối là thối
Mà dẫu có thối nhưng Đảng bảo rằng... thơm,
                    văn nghệ sĩ của Hội vẫn phải nói là... thơm !

Các nhà thơ, nhà văn của Hội phải thi nhau ngửi mà ca ngợi
Phải tuyên truyền cho mọi người cùng ngửi và ca ngợi
Thối đấy !... Nhưng vẫn phải nói nó
                           đẹp như hoa hồng, thơm tựa hoa lay-ơn ...
Tóm lại - Tác phẩm của Hội nhà văn chỉ được phép ngợi ca... "cái đít" !

Còn ai muốn xin vào Hội nhà văn Việt Nam nữa không?
Khi cái danh hội viên Hội nhà văn đã trở thành nhơ nhớp
Chắc rồi Hội sẽ tuyển mộ hàng loạt hội viên 
            là những mớ văn chương xóm, phường, ba-lăng-nhăng hợp tác?
Đứa đốn mạt nào còn định đút tiền
                                           để chạy vào Hội nhà văn sọt rác
Nó phải ngu hơn lợn !
Hà Nội, tháng 6 - 2015
Phạm Ngọc Thái



(1)   Ngày 11- 5 - 2015 đồng loạt 20 nhà văn, nhà thơ đã tuyên bố... từ bỏ  HNVVN.
(2)   Ngày 5 - 5 - 2015 tại Hội nghị của Hội nhà văn TP. HCM - Lãnh đạo HNVVN đã chỉ đạo
        gạch tên 9 người đang sinh sống tại TP. HCM (trong tổng số 26 người toàn quốc), đã tham gia "Văn đoàn độc lập"...
        không được làm đại biểu đi dự Đại Hội HNVVN sẽ diễn ra vào tháng 7/2015 - hành động đó được cho là nhằm 

        "loại bỏ" để thanh trừng những hội viên tham gia trong Văn đoàn độc lập Việt Nam. 

CHÙM THƠ TÌNH TRONG MƯA -PHẠM NGỌC THÁI

  Chùm thơ tình trong mưa  -  Phạm Ngọc Thái  

Mưa trên phố Huế (Ngoc Hạ)

        THÀNH PHỐ MƯA RƠI 
Em hãy gảy bản tình lên chút nữa
Và có nghe trong thành phố mưa rơi?
Hãy đắm làn hoa thơm trinh nữ
Dòng suối tinh mai khoả tắm chân trời.

Gió ru khẽ mơn man cây trước cửa
Chúng dập dìu tựa thể đang yêu!
Trong tình ấy… gió cây đều ướt cả
Đầm đìa muông dại biết bao nhiêu.

Em hãy thả mảnh hồn con bướm trắng
Mà phiêu diêu quên thực tại nhọc nhằn,
Ở giữa lưng trời, tận miền xa vắng
Lòng nhớ nhung em anh cũng thương thầm.

Gió nhè nhẹ! Em ơi, mưa nhè nhẹ!
Chỉ riêng lòng anh bão không thôi,
Cứ để hồn anh trong nước lạnh
Với màu mây hoang trôi đến xa vời...
 

  
                                               


      

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...