Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

VĂN CHƯƠNG LAI LÁNG ...VỈA HÈ

CHUYỆN XƯA - NAY MỚI NÓI - KỲ 127 - Văn chương lai láng… vỉa hè…
NHẬT TUẤN

Việt Nam vào WTO , doanh nhân cả nước mừng khấp khởi, các đại gia làm sách cũng xắn tay áo tìm đường hội nhập .
Một trong những người nhanh chân nhất phải kể đến ông Nguyễn Văn Phước, Giám đốc công ty First News ký hợp đồng với tập đoàn xuất bản Anova Books tại Luân Đôn, ông Nguyễn Cảnh Bình - Giám đốc Alpha Book mặc dầu than thở :
"Ngành xuất bản Việt Nam giờ đây chỉ mới hội nhập vào dòng chảy tri thức toàn cầu…Chúng ta chỉ mới bắt đầu và chỉ như anh học trò mới cắp sách đến trường mà thôi.”
nhưng vẫn tin tưởng :
” với một thái độ làm việc nghiêm túc, tôn trọng bản quyền cũng như sở hữu trí tuệ, các đơn vị làm sách Việt Nam sẽ có một chỗ đứng tương xứng trên khu vực. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu…”

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

TOÀN DÂN YÊU THƠ , SƠN HÀ NGUY BIẾN

Toàn dân yêu thơ, sơn hà nguy biến!

Thơ ơi là thơ!


Ảnh TL (minh họa)
Ảnh TL (minh họa)
Mới đây, câu chuyện chị Vương Thị Ngọc Thu (ngụ ở thôn Thái Thịnh Văn, thị trấn Vân Canh, huyện Vân Canh, Bình Định) khiếu nại lên Ban giám hiệu Trường mẫu giáo thị trấn Vân Canh, tỉnh Bình Định vì con mình là cháu Phan Vương Ngọc T. (4 tuổi, đang học lớp mầm tại trường trên) đã bị cô giáo nhốt vào nhà vệ sinh cùng với hai cháu bé khác, chỉ vì các cháu không… thuộc thơ đã làm nhiều người Việt, một dân tộc mà “ra ngõ gặp nhà thơ” dấy lên nhiều suy nghĩ.

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

NHỮNG CUNG BẬC CỦA CÁI HÈN

Những cung bậc của cái hèn 

... hèn không chỉ có nghĩa là nhát yếu thấp kém mà còn có nghĩa là cách làm kém bản lĩnh, đến mức đáng khinh. 

Không cần tìm đâu xa, trong các truyên cười dân gian, người ta đã bắt gặp vô số chân dung người Việt hèn. Anh chàng sợ vợ định nói phét thì gặp vợ về. Thầy đồ ăn vụng, thầy đồ liếm mật. Sư mô cũng gian dâm ăn cắp.
Có đến mấy truyện cổ tích trong đó có vai phú ông tham vàng bỏ ngãi, định gả con gái cho người này rồi thấy người khác giàu hơn lại hèn hạ bội ước. Cho đến cả chàng Thúc Sinh trong Truyện Kiều, trước cảnh Kiều bị vợ cả là Hoạn Thư hành hạ, cũng chỉ đành đóng vai giả câm giả điếc không dám đứng ra bênh vực con người mà mình từng thề non hẹn biển.
Dân nghèo nên hèn đâu cũng gặp, kẻ giàu hèn rất nhiều, cho đến cả mấy triều vua cũng kế nhau mà hèn một cách thê thảm.
Đó là vào giai đoạn từ đầu thế kỷ XVII trở đi khi Đàng ngoài rơi vào tình cảnh “vua Lê chúa Trịnh “. Vua bị tước quyền, chỉ ngồi đó là bù nhìn, mọi công việc do phủ chúa quyết định. Đến khi có người hỏi sao lại làm thế thì trả lời đại ý là như vậy việc nặng nhọc dồn cả sang vai chúa, mình được chân nhàn nhã, cũng chẳng là may hay sao (!)
Cũng là một thứ lý sự của kẻ hèn.

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

NHÀ VĂN ...KHÔNG LÀ AI?

CÁI MÁNG LỢN VĂN HỌC BAO CẤP SINH RA NHỮNG BÁO CHÍ VĂN NGHỆ ỤT ỊT

Trong khi những nhà văn mậu dịch loay hoay tranh giành văng chí mạng cái bầu sữa ngân sách (tiền thuế dân được Nhà nước dùng nuôi các Hội Văn nghệ)  câu hỏi "nhà văn là ai" thực khó trả lời. Nói đúng ra, nó dễ trả lời nhưng khó nói, ai nói ai giữa trùng vây các  nhà văn- cán bộ lũ lĩ đàn đúm tự sướng, tự xây dựng bè phái cánh hẩu, tự bò xuống liếm láp các khẩu phần bao cấp cả vật chất lẫn tư tưởng, rồi đòi đi dự Nobel như Hoàng Quang Thuận vừa đạo văn vừa nhập đồng dỏm; như Thanh Thảo Chủ tịch Hội Văn Nghệ Quảng Ngãi "tự khoanh vùng trong lãnh địa nước đái chó", gãi háng và đi chạy giải bằng thơ nước cống; như Phạm Đương viết báo cấu kết với lãnh đạo và hù dọa các doanh nghiệp kiếm tiền rồi thổi ống đu đủ cho Thanh Thảo để kiếm "cái giải kèm trẻ em" quá thối nát bằng thứ thơ lủng ca lủng củng đạo văn từ cái nhan đề; như Vũ Khiêu "giáng bút Bình Đà" xuyên tạc lịch sử cội nguồn dân tộc, mặc đồ Mãn Thanh làm lễ mừng thọ; như Lê Xuân Đức đạo văn Tàu kiếm giải Việt v.v...Những nhà thơ có tài nhưng sáng tạo vượt khuôn như Trần Mạnh Hảo, Nguyễn Hoàng Đức, Nhật Tuấn, Đỗ Hoàng...thì một là bị trù dập, hai là bị loại khỏi cuộc chơi hú hí của đám mậu dịch tiểu nông. Khi nhà văn Nguyên Ngọc từ chối "tài trợ sáng tác" 30 triệu và từ chối luôn cái giải HCM thì đủ biết ông đã thấu hiểu bản chất cái nền văn nghệ bao cấp như thế nào. Các nhà văn- cán bộ, nhà văn có chức vụ ô nhục đã đành, có nhiều anh chị bay nhảy tự do ngoài biên chế cũng lao vào như con thiêu thân, ôm chân hút chút mỡ thừa máu cặn không lấy gì làm sạch sẽ của nhà văn-cán bộ, rồi tiếp tục ra vênh vang trước nhân dân, thật không thể có cách giải thích nào khác hơn là "Tự bản chất, một thứ văn hoá như thế rất xa lạ với văn hoá văn học". Chúng tôi là những người yêu văn chương ở nước Việt hiện tại nhưng xin lỗi, mỗi khi sờ tới các tạp chí in vài trăm bản phát không không ai đọc hoặc trút bớt cho các doanh nghiệp phát không cho công nhân lót đít ngồi, đôi lúc ngó qua những bài tâng bốc tự sướng háo danh trong ấy phải tốn xà phòng rửa tay rửa mặt...Không phải nước Việt Nam thiếu tài năng, nhưng những ytài năng le lói đã bị trộn chung trong cái máng lợn bao cấp ấy thì các báo tạp chí văn nghệ địa phương không sinh ra những tiếng ụt ịt mới là lạ...Mời các độc giả đọc một góc nhìn tương đối gần với bản chất:

Nhà văn…không là ai?


BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...