Những đứa trẻ
Lội xuống bùn
Cánh đồng cuồn cuộn nghiêng
Rau xếp xếp chồng chất
Từng cọng muống hình tay
Chợ quê chiu chắt
Lũ trẻ quần
Bì bọp lùa vịt
Bản hòa âm cạp cạp
Môi tím, chiều tím, ý nghĩ tím
Kẻ bám chặt thị thành
Mắt bụi, miếng cơm bụi, nụ cười bụi
Hoa bụi, ghế bụi, ý nghĩ bụi
Ngập ngừng chìa tay
Đắn đo lòng tốt
Chân sải những láng ốp xi đá
Thập thò mắt
Khuôn mặt bạn bè, âm mưu sau tóc
Chiều chiều chóng mặt
Rú gầm lũ trai bốc hỏa
Gốc bằng lăng già
Bụi trùm trắng xóa
Những đứa trẻ cánh đồng
Sách nhét sau mông
Quần cộc
Bản hòa âm cạp cạp
Môi tím, chiều tím, ý nghĩ tím...
QN,13-11-2011
Em chẳng nói được với tôi điều gì
Dấu hiệu cô đơn tâm trạng mất tích
Bất an và hoang tưởng
Xa lạ tôi thế giới khác
Gần sát mặt
Bỏng thịt da
Lòng nhau không chạm...
Bắt đầu và mãi mãi
Mùa thu ở đâu
Ám ảnh sắc vàng Levitan
Khăn choàng thổ cẩm
Tôi thèm mùi rừng
Móng chân vẽ
Mi nối, tóc nối
Ba lô đại hạ giá
Da nâu môi nhũ
...
Loạng choạng
Tôi bíu vào đâu chiều nay?
Làng chỉ toàn người già
Ngồi hoài tưởng
Thời rừng xanh mênh mông
Đêm mang tác, sói tru, côn trùng rả rích
Đêm chiêng mừng cơm mới thâu canh
Đêm cỏ êm môi em men say
Mùi cỏ cháy mùi hồng hoang
…
Còn lại gì sáng mai
Thời gian nước xiết
Tôi bíu vào đâu đêm nay?
Ia Pa mùa gió
Nắng và gió
rần rật thốc qua miệng gùi của mí
lưng thon của chị
thoăn thoắt chân trần triền sông
ăm ắp hàng dài ché rượu
lung liêng mắt
và mắt
Bọc tôi xanh mơn ruộng gần xa
mùa rộn ràng đồng bãi
những mặt người tươi lại
bắt đầu cuộc hành trình
sau lũ
Ia Pa
trăng ngủ trên tẩu cha đêm pơ thi
người già kể khan
lúc bổng như tiếng mùa sinh sôi
lúc trầm như lòng sông mùa cạn
tôi lạc hoang sơ chinh chiến tình yêu
kiêu hùng và say đắm
Tôi đem theo niềm vui về phố
mắt bé thơ đầy nắng
cả dáng lưng khom đẫm mồ hôi
vết chai lòng tay anh
Ia Pa
tôi mơ những giấc mơ trĩu vàng bông lúa
những mùa sông xanh ngát đôi bờ
nhà sàn thơm hương cơm mới
ngai ngái lời ai ru
Người đi mùa gió thổi?
chưa xa đã nhớ
bàn chân chỉ muốn quay về...
Viết ở khu nhà mồ
Cây ru ấp hồn ma bằng tán rợp
Đêm bằng sương, trăng bạc, sao ngời
Ta bằng ché chiêng cơm rượu nước
Tượng muôn hình xin gửi để hồn vui.
Chiều quạnh quẽ ta ngồi trò chuyện
Nghe hồn đi và ngủ giấc yên lành
Đón cho cạn tình ta luyến tiếc
Rượu ba năm thương đủ ba năm.
Mai tiễn hồn sang Mang Lung*
Chia dứt hết nợ tình trần thế
Hồn thơi thảnh rũ buồn, rũ nhớ
Sống những mùa trăng soi xa xôi...
Đêm với lửa với chiêng ta uống
Hồn cạn đi rồi vĩnh viễn tạ từ
Say và hát
Và say và cạn
Quanh nhà mồ tro cuốn tả tơi!
Làng Kép1 – Ia Mơ Nông – Chư Păh
Chiều 11 tháng Giêng
----------------------------
* Mang Lung: cõi chết theo quan niệm của người DTTS Tây Nguyên.
Bazan
mùa em bắt đầu chuyến đi
phía trước rừng chơi vơi
phía sau biển hai ngàn lẻ một màu
ba lô là gừng cay muối mặn
miền Trung nghèo thắt ruột
Tây Nguyên bỏng rát những tro tàn rừng chết
suối đục lờ đờ, cá ngoi ngóp
còn đâu: Nếu em lên biên giới
em sẽ gặp bạt ngàn hoa sim?
Lướt qua những miền cây
vấp rễ kơnia già trăm tuổi
sợ mai trở lại
một khoảng màu đỏ ối
hố sâu thẳm, tiếng cưa buốt óc
lửa không phải của đêm xoang Tây Nguyên
nhà sàn không phải của H’Bia, H’Nhí, Núp, Xu Man
lửa ngùn ngụt cháy
khói bay, bụi bay, tôi bay
trên chín tầng mây nhìn xuống
hoang trơ núi đồi ngàn năm
thắt tim ngày bất lực
nỗi buồn dài như con đường gai xấu hổ
cột thắt tim tiếng đàn goong day dứt
cung bổng trầm réo rắt
nhớ thuở rừng xanh mênh mang
thác đổ dòng, suối sông ngập hai mùa mưa - nắng
voi hí vượn kêu chim đàn rợp bóng
em ngực trần cõng nước
đi qua chiều... ngẩn ngơ
bazan
bazan
bazan
nơi tôi không sinh ra nhưng lớn lên phổng phao quyến rũ
đàn bà tuổi ba mươi tôi yêu nơi này kỳ lạ
ước gì có thể níu giữ những điều sắp mất
biết là phi lý nhưng ước mơ mấy ngàn năm rồi lúc nào chẳng xanh tơ
bazan
bazan
bazan
tôi hy vọng thời gian, lòng người và những trái tim biết hát
để rừng lại xanh, suối lại trong, sông hồ lại ắp đầy sóng sánh
em gội tóc chiều sông ngực soi mặt sóng
những đường cong căng mềm mát một mùa khô
đêm đêm nhà rông gái trai trống chiêng múa hát
người yêu người như thuở ngày xưa...
Ngày trên phố và tôi
Sững sờ
Cục ức ngang cuống họng
Cái cách họ vứt tiền vào mũ người ăn xin
Bĩu môi liếc xéo đồng nghiệp xinh đẹp
Môi xăm đỏ chót, da mốc phấn
Vênh vang giàu sang, địa vị
Phố lắm kẻ khinh người
Em sọt rau long lanh nắng
Mắt hiền mưa thu
Tay tím tái xếp xếp dịu nhẹ
Sợ giập đau những khó nhọc
Câu mời nhỏ nhẻ
Em tặng ban mai đến thượng đế
Ai trong số đông mềm lòng
Đi qua phố
Gặp bao điều mắc mớ
Thời gian dài nặng trĩu
Báu vật lời thân ái
Tôi là ai trong số đông?
9/ 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét