Thứ Tư, 17 tháng 4, 2024

BÀI VIẾT VỀ HỒ THANH NGÂN

Thạch Đà Hồ Thanh Ngân: Có kiếp sau cũng ước làm thi sĩ ĐÀO ĐỨC TUẤN “Nếu có kiếp sau hoặc lựa chọn lại, tôi vẫn có mong ước làm thi sĩ. Vì làm thơ giúp tôi sống lương thiện yêu đời yêu người”, nhà thơ Hồ Thanh Ngân tỏ bày. Em đến trường theo lối mùa đông Hồi mình mới đi làm còn ở tập thể, Hồ Thanh Ngân thỉnh thoảng lên chơi, toàn chơi với người nhỉnh tuổi hơn. Đây là giai đoạn Ngân học cấp 2, rồi cấp 3 Nguyễn Huệ, Tuy Hòa. Ngân thường gởi thơ cộng tác chương trình phát thanh thiếu nhi do mình phụ trách, sau nó lây qua chương trình văn học nghệ thuật của nhà thơ Nguyễn Tường Văn. Hỏi “em có chơi với bạn học cùng lứa không?”, Ngân tỉnh tỉnh “tụi nó nói chuyện chán lắm”. Nghe nói ông già Ngân đạp xích lô, có hồi chở miễn phí Xuân Diệu đi vòng vòng ngắm thị xã Tuy Hòa. Bẵng một dạo, Ngân đi đại học sư phạm Quy Nhơn. Ra trường chạy xin việc phờ tai cu mà không được. Có lúc băng chơi tụi mình ngồi Cà phê Nhớ, thấy nó phụ quán bưng bê kê rót. Nghiệt ngã. Rồi nghe nó rời Phú Yên vô tít Cà Mau tìm việc làm. Rồi đi dạy. Rồi cưới vợ. Rồi có con. Nghe nói vợ nó là con ông hiệu trưởng. Bữa nó về tạt khu tập thể thăm, mình kéo ra quán chị Bảy đối diện. Làm mấy ly, bất ngờ nó xổ bài coi bói. Thiệt lòng, nó bói tài như thơ. Nghe nói học nghề từ thi sĩ bói tên Truyền ở Hòa An. “Hồi mới về Cà Mau, không có mấy chiêu coi bói chắc em đói chết”, nó trầm trầm trước tuổi. Cứ dần dà, thấy nó làm thơ nhiều hơn. Lúc trước, thơ Ngân không dài, đằm thắm, dạt dào lãng mạn: “Em đến trường theo lối mùa đông/ Ngủ quên trên phiến lá/ Sáng nay không còn tia nắng/ Vỡ òa những hạt sương rơi”; “Học trò trường biển xa xôi/ Cõng nắng mưa ngang cửa lớp/ Nét tất tả trong dáng người/Bài giảng thầy cô đọng muối”. Chợt giựt mình, Hồ Thanh Ngân đã ra 3 tập thơ ngồn ngộn, rồi còn quất nguyên tập trường ca “Nhớ Phú Yên” gồm 13 chương dài 60 trang: “Lại nhớ về xứ Nẫu yêu thương/ Câu hát than thân trách phận/ Sông Ba bốn mùa chắt chiu con nước/ Góp nuôi hạt lúa quê nhà/ Điệu bài chòi giữ hồn xứ sở/ Nhạn Tháp đêm trăng réo rắt gọi thơ về/ Người đi xa nặng lòng cơm áo/ Đá Bia chiều đỉnh nhớ trong mơ”. Mạch trường ca tuôn trào dữ dội, lý giải về một tình yêu thi ca bất tận: “Không ở đâu thơ nhiều như ở đây/ Bạn bè gặp nhau nói một câu lục bát/ Tháp Nhạn nhờ thơ bay lên/ Người nhờ tháp giữ cân bằng mặt đất/ Làm sao tránh khỏi sự véo von này/ Làm sao nhận mặt mình khi thời gian gõ nhịp”. Hình như lòng đã bớt cay đắng rồi Mình đọc trong thơ Ngân chất thân phận đậm đặc hơn nhiều tay thơ cùng lứa, càng ngày càng đậm đặc: “Qua phà Rạch Ráng chiều nay/ Hình như lòng đã bớt cay đắng rồi”; “Ta đọc sách người xưa nơi thanh vắng/ để thấy người nay sống khó hơn người xưa/ những đám mây muôn đời vẫn thế / chỉ lòng người là rắc rối hơn”; “Chén cơm bưng sóng mạn thuyền/ Đời cho vay chút tình riêng xa nhà”. Thật may, với quê hương chôn rau cắt rốn, Hồ Thanh Ngân vẫn luôn dành những câu chữ trang trọng nhất: “Tôi vẫn giữ Tuy Hòa trong trí nhớ/ Một Tuy Hòa tuổi thơ/ Đồng ruộng phì nhiêu/ Nhà nhỏ phố nhỏ/ Bây giờ phố đã đổi thay/ Tôi mộng du bơi giữa dòng người/ Gốc sung nhỏ bao buồn vui nhân thế/ Ly cà phê thơm khói mộng ban đầu/ Tuy Hòa vẫn còn trong trí nhớ…”. Lê Thiếu Nhơn viết: “Hồ Thanh Ngân ôm mộng thi sĩ từ rất sớm. Hồ Thanh Ngân mê thơ đến mức ngày nào cũng chui đầu vào Thư viện Phú Yên nghiền ngẫm hết tập thơ này đến tập thơ khác. Những tác phẩm đầu tay của Hồ Thanh Ngân đã chớp lóe thi tài. Thuở học trò, vài bài thơ của Hồ Thanh Ngân đã được bạn bè chuyền tay như những món quà tinh thần. Thế nhưng, cuộc sống riêng vất vả khiến thi ca đối với Hồ Thanh Ngân vừa là duyên vừa là nợ. Thi ca vừa dìu đi mà thi ca vừa quật ngã kẻ đam mê. Tốt nghiệp đại học, Hồ Thanh Ngân rời quê nhà miền Trung vào Cà Mau dạy học, khép lại một vùng ký ức lấm láp để mở ra một miền hy vọng trong trẻo cho một nhà thơ lận đận”. Nguyễn Thị Việt Hà vẽ: “Thơ Ngân thơm mùi hoài niệm rưng rưng. Tôi biết Ngân là người không biết cách gì để kiếm thêm tiền ngoài thu nhập từ lương của một anh giáo vùng sâu. Nếu chịu lụy, hay khác đi cách sống mà người ta cho là gàn dỡ của mình có khi mọi chuyện sẽ khác. Dường như trái tim Ngân còn rất ngây thơ. Nên cho dù có bị vùi dập thế nào thơ anh vẫn thật trong trẻo, cảm xúc có thể bật lên bất cứ lúc nào dù bên đường, trên lớp, một mình trước biển, thậm chí trong quán nhậu. Tôi có nghe một bạn thơ của Ngân kể rằng, mùa hè năm trước, Ngân tìm thăm bạn, đến bên hiên chưa kịp lau mồ hôi trên trán, Ngân ngồi thụp xuống, bạn mời cách nào cũng không vào nhà. Chừng 5 phút sau, Ngân nhoẻn miệng cười, ngượng ngịu tặng bạn bài thơ mới làm. Người bạn nọ vốn rất đa cảm, không cầm nỗi nước mắt xúc động”. Phan Hoàng nói về trường ca “Nhớ Phú Yên” của Hồ Thanh Ngân: “Tư duy lịch sử và hình tượng lồng trong xúc cảm cuồn cuộn đã giúp cho cây bút trẻ thể hiện được sự đĩnh đạc, mạch lạc và cuốn hút xuyên suốt trường ca. nó cũng mở ra hy vọng về một tác giả thơ tài năng đang “ẩn mình” ở cuối trời Tổ quốc”. Có kiếp sau cũng ước làm thi sĩ Mấy năm nay, nghe nó có bệnh. Về Tuy Hòa lần nào nó cũng hú mình bù khú. Bữa rồi gọi điện năm hồi mười hịch nó không bắt máy (chắc say hoặc chán mớ đời?). Tôi nhắn tin rồi soạn mấy câu hỏi phỏng vấn. Cứ tưởng nó trả lời cũng dài dài đỡ đỡ (như mấy người khác) bớt mắc công mình nặn đầu viết. Ai dè nó gõ mấy dòng cụn lủn, mình cố mông má nhưng sợ mất trung thực: * Chào nhà thơ Thạch Đà Hồ Thanh Ngân, anh rời Phú Yên tới định cư Cà Mau bao lâu rồi? Cuộc sống lúc này ra sao? - Tôi sống ở Cà Mau đã 20 năm, cuộc sống bình thường. * Có thể “cân đo” tình cảm của anh về hai vùng đất này? - Cà Mau là nơi để sống, Phú Yên là nơi để nhớ về kỷ niệm. Tôi sống ở Sông Đốc, nói như nhà thơ Trần Hoàng Nhân, quê hương nào có đâu xa/ nơi nào sống được đấy là quê hương. * Từ khi về Cà Mau lập nghiệp, anh đã cho ra mắt 3 tập thơ (Sông Đốc ngày ngắng muộn, Phương Nam lộng gió, Chiều ở phía ngược gió) và một tập trường ca (Nhớ Phú Yên). Hình như xa quê nhà đã chất chứa thi ca cho anh nhiều hơn? - Quê hương là nơi có cha mẹ, người thân, dòng họ. Xa quê thì kỷ niệm về quê hương lung linh hơn. Cảm xúc thi ca là sản phẩm k‎ý ức, đi xa để nhìn gần lại quê hương . * Anh viết: Khi tôi không xin được việc làm/ Cha tôi bảo: hãy đi đến chân trời lạ/ Cây chỉ trở thành cổ thụ/ Khi rời khỏi quê hương. Tôi muốn anh kể về sự thôi thúc hình thành trường ca “Nhớ Phú Yên”? - Tôi khởi sự viết trường ca Nhớ Phú Yên năm 2012. Lúc đầu 7 chương, sau đó tháo tung ra viết lại, vì nó kể lể nhiều quá. Có nhiều người viết về Phú Yên như trường ca Ở làng Phước Hậu của Trần Vũ Mai, Nhớ máu của Trần Mai Ninh,… nhưng chỉ nói một phần, một góc độ về Phú Yên. Tôi là con dân Phú Yên, tôi muốn nhìn tổng quát về Phú Yên hơn bằng một chút tình đối với quê hương. * Nếu được chọn lại, anh có làm thi sĩ? - Tôi từ nhỏ có ước mơ làm nhà thơ. Lớp 10, học văn cô Nguyễn Thị Ngân làm cho tôi yêu thích văn học. Dù tôi biết thơ tôi không hay như bè bạn nhưng tôi vẫn viết để dàn trải lòng mình. Nếu có kiếp sau hoặc lựa chọn lại, tôi vẫn có mong ước làm thi sĩ. Vì làm thơ giúp tôi sống lương thiện yêu đời yêu người. Thạch Ðà - Hồ Thanh Ngân sinh năm 1978 tại Phú Yên. Hiện sống tại thị trấn Sông Ðốc, huyện Trần Văn Thời, Cà Mau. Hội viên Hội VHNT Phú Yên, Hội VHNT Cà Mau. Đã xuất bản các tập thơ: Sông Ðốc chiều nắng muộn (NXB Thanh niên, 2016), Phương Nam lộng gió (NXB Hội Nhà văn, 2018), Chiều ở phía ngược gió (NXB Hội Nhà văn, 2020); tập trường ca Nhớ Phú Yên (NXB Hội Nhà văn, 2019). Ảnh kèm: (htn1), (htn2), (htn3): Thi sĩ Thạch Đà Hồ Thanh Ngân. (npy copng): Tập trường ca “Nhớ Phú Yên” và tập thơ “Chiều ở phía ngược gió” của Thạch Đà Hồ Thanh Ngân. (ảnh: Đ.Đ.T) Địa chỉ: Đào Đức Tuấn 120 Phan Đình Phùng TP Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên. Điện thoại: 0989076035 Email: daoductuanpy@gmail.com Tài khoản: 59010000096374 BIDV Phú Yên

NHỚ PHÚ YÊN -HỒ THANH NGÂN

NHỚ PHÚ YÊN (trường ca)-HỒ THANH NGÂN 1.LỊCH SỬ Bốn trăm năm gió vẫn thổi qua ghềnh qua bãi Qua Hoa Anh Phù Nam Chiêm Thành Đại Việt Nhát kiếm của người xưa chém vào mây trắng Giọng nói của người xưa đục đá khắc ghi Có bút tích vua Lê còn mãi trong lòng người có khai quốc công thần Lương Văn Chánh còn sống mãi trong tên đất tên làng có Lê Thành Phương cần vương chống giặc người anh hùng tuẫn tiết vẫn hiên ngang có Trần Suyền thành danh trên con đường khoa cử hạt gạo Tuy hòa cứu khu năm khi đói đập Đồng Cam nước lai láng tràn đầy chống pháp kiên cường mảnh đất miền Trung đây Vũng Rô điểm tập kết đường Hồ Chí Minh trên biển đây Tuy An thảm sát Ngân Sơn kinh hoàng đây đường Năm đánh tan quân giặc rút chạy đây quốc lộ 25 khiến kẻ địch kinh hoàng đây Đồng Xuân chi bộ đảng đầu tiên đây đường sắt nối Cù Mông đèo Cả quê hương có vịnh Xuân Đài soi bóng dừa xanh có ghành Đá Dĩa nên thơ đẹp trữ tình có Ô Loan cảnh đẹp như tranh vẽ sò huyết đâu ngon bằng quê ta bãi Môn tự tình đón mặt trời lên Vũng Rô như người đẹp đang nằm ngủ gành Đỏ đường đi thơm nước mắm lối về đàn đáTuy An ngân vang giai điệu bánh tráng Hòa Đa đông bình ai cũng nhớ Long Thủy đồi Thơm bè bạn ghé thăm bò một nắng Sơn Hòa dừng xe ghé lại cá ngừ đại dương đi khắp bốn phương trời hò bá trạo đêm trăng vang bến bãi điệu bài chòi thao thức làng quê Chóp Chài cô đơn Đá Bia cô đơn Nhạn tháp cô đơn sông Ba cô đơn Củng sơn thở dài Đà Nông thở chậm sông Ba cởi lòng mùa nước khô một bình nguyên giữa hai đường Nam Bắc đèo Cả phía nam Cù Mông phía bắc Phú Yên ơi vùng trũng giữa hai đèo!!! 2. CON NGƯỜI Gió Tuy Hòa đi vào thơ ca Gió Tuy Hòa sống trong lòng mọi người Gió làm nên gương mặt một vùng đất Gió làm nên một giọng điệu thi ca Người Tuy Hòa cởi mở lắm bạn ơi Dù chân chất quê mùa như bạn thấy “đa tình con mắt Phú Yên” Tản Đà từng nói vậy Đến một lần để hiểu và yêu người dân quê tôi Có gió đấy gió sẽ làm chứng Gió Tuy Hòa làm nên thương hiệu người tuy hòa Người Tuy Hòa phát âm a thành e Phát âm ôi thành âm âu Dẫu giọng nói làm ta mắc cười Nhưng tình người nhớ mãi không thôi… Những Lương Tấn Thịnh Lê Trung Kiên Trần Quốc Tuấn đã làm nên lịch sử Những con người Hòa Thịnh vực dậy ngọn lửa đấu tranh Hòa Hiệp kiên trung Hòa Đồng anh hùng Tuy Hòa nơi chở che nhà cách mạng Nguyễn Hữu Thọ Nhớ Nguyễn Mỹ “cuộc chia ly màu đỏ” Nhớ Nhật Lai “quê lụa Hà Tây” Nhớ Võ Hồng bên dòng Ngân Sơn xao xuyến Đi đâu vẫn nhớ về xứ nẫu Nhớ giọng nẫu nhớ con người nẫu Nẫu đi rồi nẫu sẽ dìa Sống hết mình như gió Sống thật thà như đất Sống nồng nàn như nắng Sống không hình thức màu mè như con người mình vốn vậy Người Phú Yên là như vậy đấy Người Phú Yên là thế bạn ơi Khi tôi xa Tuy Hòa Tôi vẫn nhớ mình là dân nẫu Để không bị lạc điệu Tôi học tiếng nói của bạn bè Nhưng trong thâm sâu tôi vẫn nhớ gió Nhưng trong thâm sâu tôi vẫn gốc Tuy Hòa Tôi cô đơn mặc định như Chóp Chài Đá Bia Tôi nồng nàn như gió Tuy Hòa và hết lòng như nắng miền Trung Tôi cách ly với phiền toái như Cù Mông và đèo Cả ngăn trở Phú Yên 3. TUỔI THƠ Tôi sinh ra từ khúc ruột miền Trung Nam Trung Bộ là quê hương tôi đó Tuy Hòa nơi tuổi thơ tôi lê la góc phố Mòn vẹt bao vệ đường trò chơi trẻ con Nơi vỉa hè trốn cha ngồi đọc sách Những con đường rong ruổi bạn bè vui Tôi học trường Phường Tư trường Nguyễn Huệ Đã đi qua bao năm tháng học trò Có những đùa vui có lần tinh ngịch Ký ức hằn những đòn roi Có những thầy cô qua năm tháng học trò Để lại trong lòng bao điều đẹp đẽ Bạn bè ơi ngày xưa ta nhớ Gọi thầm tên khi đứng giữa trường Lâu lắm rồi ta không về trường cũ Kỷ niệm không ngủ yên Ai có một lần ngang qua trường cũ Nhắc lại dùm ta có một thi sỹ rất khờ Tuổi thơ ta in hằn trong những vết chân trâu Ta chơi trốn tìm trong đó Tiếng dế mùa hè tiếng cu gù mùa thu Lay động những câu thơ thức dậy Bao trò vui bạn ơi có nhớ Cánh đồng làng xác tín tuổi thơ Tuổi thơ tôi thấm đẫm với thi ca Nuôi mơ ước thành thi nhân thi sỹ Tôi đã đốt ngọn lửa rơm nuôi câu thơ bé nhỏ Đến bây giờ chẳng hối tiếc đâu! Thời gian dù trôi qua mau Từ tiếng khóc đầu tiên đến nụ cười sau cùng vẫn dành cho thơ Tuổi thơ tôi lận đận với thi ca Tôi vấp ngã và tôi đứng dây Đam mê ngựa không cương không ai cản Tôi bốc đồng ứ hự với thi ca Thơ làm tôi đau thơ giúp tôi cười Cha mẹ tôi không thành đạt với đời Cha mẹ tôi không học hành nhiều chữ Cha tôi kéo tôi trở về mặt đất Mẹ tôi dạy tôi tự an ủi lỗi lầm Tôi biết yêu đời thường , biết yêu văn Nam Cao ,biết chấp nhận khắc nghiệt cuộc sống từ tuổi thơ khốn khó 4. THI CA Không ở đâu nhiều thơ như ở đây Bè bạn gặp nhau nói một câu lục bát Tháp nhạn nhờ thơ bay lên cao Người nhờ tháp giữ cân bằng mặt đất Người người làm thơ Nhà nhà làm thơ Ra ngõ gặp ngay những người cầm bút Đêm về ảo mộng thi sỹ thi nhân Đất khốn khó nuôi khát vọng giàu và yên Nhưng rất giàu về tinh thần Vì nhiều người yêu thơ và làm thơ Tỉnh lẻ Miền Trung được như thế là quý lắm rồi Thơ Phú Yên sánh vai cùng Huế , Hà Nội, Nam Định, thành phố Hồ Chí Minh Người cầm bút quê tôi như thế rất đáng mừng ở Phú Yên có đêm thơ nguyên tiêu rằm tháng giêng trở thành điểm hẹn du khách bao bè bạn bốn phương về đây tụ hội mấy mươi năm bề dày tổ chức trở thành đặc sản tinh thần người Phú Yên nơi khởi nguồn của ngày thơ Việt Nam người cầm bút quê tôi rất đáng yêu nồng nàn con chữ như gió N am Cồ thổi không ồn ào khoe khoang tuổi tên lặng lẽ viết âm thầm như tỉnh lẽ chỉ gió biết thổi rỗng đi những hư danh chỉ gió biết ai là người vững chải họ cầm bút như ngọn gió quê tôi trải hết lòng mình lên trang giấy những ồn ào như những phù hoa gió sẽ thổi bằng bước chân không nghĩ điều quan trọng là viết thật lòng mình tiếng vỗ tay tầm thường rồi sẽ quên mất lịch sử dân tộc là lịch sử Nam tiến lịch sử văn học là lịch sử Nam tiến sau Quy Nhơn với Bàn Thành Tứ Hữu ngày hôm nay là sứ mệnh Tuy Hòa tôi vẫn tin điều đó đấy bạn ơi bao người viết sẽ làm nên kỳ tích viết đơn độc như sông Ba bạn đấy sống lẻ loi như Tháp Nhạn Chóp Chài không thể lẫn vào bao vùng quê khác 5 THÁP NHẠN Tháp Nhạn những con chim nhạn bay đi không trở lại Bỏ lại bóng dáng thành huyền thoại Đây tháp của người Chăm làm nơi cúng tế Đây phế tích lịch sử ngàn năm Lin ga chọc thẳng trời xanh Ap sa ra vũ nữ nỗi buồn quá vãng Tôi nghe tinh hoa của dân tộc quá vãng Chảy ròng ròng trong từng viên gạch đỏ Một đất nước lụi tàn trong quá khứ Để lại ký ức dân tộc chống chọi với thời gian Nơi đây từng thể hiện đấu trí giữa Chiêm Thành và Đại Việt Vết tích còn đây không thể phai mờ Tháp Nhạn đứng trong trăng Tháp Nhạn đứng trong thơ Nơi hội tụ của hai dòng sông Nơi hướng tầm nhìn ra biển lớn Nơi bao người chồn chân lên đỉnh tháp Nơi tiếng thơ véo von lên tận trời xanh Nơi người nông dân buông cày cầm bút Em học sinh trình diễn cảm xúc mình trước đám đông Nơi cụ già lấy lại sinh lực thời trai trẻ Nơi người cầm bút yêu quý con chữ của mình Nơi trang trọng nơi tâm linh Bao tục tằn trong người vứt bỏ Chỉ khi ấy bạn hòa nhập vào trời đất Chỉ khi ấy bạn hòa nhập vào vũ trụ Trở về đi về nguyên bản chính mình Trở về đi thành một vũ trụ nhỏ Bao lo lắng đời thường ta vứt bỏ Ta làm mới ta , ta trở lại từ đầu Tiếng khóc đầu tiên bên bầu sữa mẹ Lin ga chọc thẳng lên trời xanh Yoni nằm yên đón đợi Mùa màng sinh sôi Con người đông đúc Ta làm mới tâm hồn ta Ta sinh ra những tri thức Ta sinh ra những tư tưởng Ta làm giàu nội tâm ta Ta trở về chính ta ,thật ta mà ta không biết 6.BẠN BÈ Có những lúc buồn những câu thơ vỗ về tâm sự có những lúc phiền muộn tôi đối diện với trang giấy trắng trút nỗi niềm tâm sự không ồn ào khoe mẽ tuổi tên viết cho tôi như những lời thủ thỉ của sông Ba bè bạn tôi ở khắp bốn phương trời luôn dõi theo động viên chia sẽ tôi vẫn tận tụy bản thảo vô danh cho bạn cho tôi những người chiếm số nhiều trong xã hội cho dù không còn ai đọc thơ tôi vẫn ngồi thả lòng buông ra những câu chữ mỗi khi thấy mình không còn sinh lực tôi về lại Tuy Hòa để góp gom từng kỷ niệm làm hành trang cho những chuyến đi xa bao bạn bè gọi tôi về đánh thức lửa trong tôi đã mất sau bao thời gian để còn mãi tình yêu tuổi trẻ với thi ca ta trở lại từ đầu đọc cho nhau nghe những vần thơ để biết mình sống chứ không phải tồn tại mà khi tha hương làm theo quán tính cảm giác này bị đánh rơi chỉ khi trở về Tuy Hòa ngồi vào trong lòng bè bạn ta lại hồn nhiên ta lại tươi mới tình bạn ở đây không toan tính trong veo như thủy tinh tôi và bạn giữ gìn tình cảm ấy đừng để nó bị bóp chết bởi kinh tế thị trường bạn bè Tuy Hòa đem lại niềm vui cho tôi giúp tôi đứng dậy sau gục ngã cô đơn và bất lực trái tim tôi lại đập rộn ràng bè bạn ơi tôi không quên bè bạn bốn phương trời vẫn nhớ đến tôi 7.VĂN HÓA Phú Yên là đất Phật Phú Yên là đất tu Có chùa Bảo Tịnh từ xa xưa Có chùa Đá Trắng ngôi chùa cổ Chùa Thanh Lương Chùa Sắc Tứ Kim Cang Chùa Nhất Tự Sơn… Có tổ Liễu Quán khai sinh ra pháp môn Thiền Tịnh song tu Chấn hưng nền Phật giáo trung đại Uy đức mấy trăm năm Còn rực rỡ thiền môn Phú Yên có ca dao , hò vè , tục ngữ Mang đậm khí chất Nam Trung Bộ Có văn hóa nẫu nguồn Về Hòa Trị ghé thăm đền thờ Lương Văn Chánh Về Tuy An xem lễ hội Lê Thành Phương Có thành Hồ xưa ở Hòa Định Phú Yên vùng đất trấn biên bốn trăm năm Sơn Hòa thị tứ đẹp một trăm năm Xoài Đá Trắng lễ vật tiến vua Thạch Bị Sơn ghi danh Cửu Đỉnh Có thành An Thổ nơi sinh đồng chí Trần Phú Tổng bí thư đầu tiên của đảng ta Luận cương chính trị người tâm huyết Viết trong chắt chiu ngọn gió Tuy Hòa Có Hòa Xuân cái nôi cách mạng Văn hóa anh em độc đáo gần xa Phú Yên nơi thắng lợi đầu tiên của Nguyễn Huệ Người anh hùng bách chiến bách thắng Có khởi nghĩa của Võ Trứ Có lễ hội cầu ngư có hò bá trạo Có hô bài chòi Có vịnh Xuân Đài địa danh lịch sử Có Nhất Tự Sơn địa điểm du lịch Bốn trăm năm không quá ngắn hay dài Nhưng cũng đủ làm nên diện mạo một vùng đất Nơi đây giao thoa văn hóa Chăm ,văn hóa Việt và văn hóa bản địa Chứng tích là tiền cổ nơi đây có rất nhiều Nước mắm gành Đỏ Long Thủy khẳng định thương hiệu Muối Diêm Đài mặn gió biển miền Trung HỒ THANH NGÂN Gv trường t.h.p.t.sông đốc –trần văn thời –cà mau Đt: 0948794804 (theo blog Hồ Thanh Ngân) vào lúc tháng 9 17, 2012 Không có nhận xét nào: Gửi email bài đăng này BlogThis! Chia sẻ lên Twitter Chia sẻ lên Facebook Chia sẻ lên Pinterest Nhãn: TÁC PHẨM ANH EM Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2024

ĐÊM THƠ NGUYÊN TIÊU

Đêm thơ Nguyên tiêu tại Bạc Liêu Đằm thắm mùa xuân, đất nước, con người Năm nay, đêm thơ với những tiết mục đặc biệt, đầy màu sắc do 3 tỉnh phối hợp. Mỗi tỉnh có một sắc thái riêng, không trùng lắp hay "lạc đề" mà tất cả hòa quyện vào nhau tạo ra một đêm thơ lộng lẫy. Đặc biệt, năm nay Bạc Liêu (đơn vị tổ chức) tạo bất ngờ với khán giả cũng như hai tỉnh bạn với một tiết mục hết sức ý nghĩa và độc đáo là mời nghệ sĩ Lý Bạch Huệ ngâm bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của tác giả Thanh Hải. Tiết mục múa “Mùa xuân nhớ Bác” của đoàn Bạc Liêu. Ảnh: NGUYỄN MINH Với giọng ngâm ngọt ngào và truyền cảm, chị đã thu hút người nghe một cách bất ngờ. Và chị đã kể về sự ra đời của bài ca "Mùa xuân nho nhỏ" của Nhạc sĩ Trần Hoàn phổ từ bài thơ này. Đây là một trong những bài phổ nhạc hay của Nhạc sĩ Trần Hoàn, nhưng rất tiếc khi bài nhạc hoàn thành thì Nhà thơ Thanh Hải không còn. Bài ca này, ca sĩ Quỳnh Giang và Thụy Vân thể hiện rất xuất sắc. Ngoài tiết mục đó, Bạc Liêu còn giới thiệu một bài thơ của Nhà báo Duy Hoàng, rất thu hút với những văn từ mộc mạc, đơn sơ làm say đắm lòng người… Trong đêm thơ năm nay, Cà Mau không mời ca sĩ chuyên nghiệp như hai tỉnh bạn mà sử dụng "cây nhà lá vườn". Năm nay Cà Mau chọn ba bài thơ của 3 tác giả trẻ, trong đó Huỳnh Thúy Kiều là giọng thơ quen thuộc với Đồng bằng, còn lại là hai "lính mới". Tác giả Nguyễn Ngọc Tân có cái nhìn mới lạ khá thú vị: "Đất nước mình thắc lưng hình con cá ngựa/Bơi đứng trong đại dương ngút ngàn/Để cho nắng túa thêm màu xanh biển/Và gió thì thầm khoác tấm áo mênh mang". Nghệ sĩ Việt Tiên với tiết mục ngâm thơ “Hạnh ngộ đầu năm”của tác giả Hồ Thanh Ngân. Ảnh: N.MINH Nếu như tác giả Nguyễn Ngọc Tân sâu sắc thì Hồ Thanh Ngân có cái nhìn nhẹ nhàng, ẩn náu bên trong tâm tưởng của mình: "Khi lòng mình có cả quê hương/Thì tha hương chỉ là chuyện nhỏ/Tết đến không cần mai với cúc/Lòng mình vàng rực nắng trời". Gây sự chú ý nhất của Cà Mau là không mời những diễn viên chuyên nghiệp mà ban tổ chức nhắm vào những diễn viên không chuyên. Có lẽ đó cũng là ưu điểm lớn nhất của Cà Mau năm nay. Đây là đêm thơ được tổ chức hằng năm do Hội Văn học - Nghệ thuật 3 tỉnh Bạc Liêu, Cà Mau, Sóc Trăng kết hợp tổ chức. Năm 2012, nếu không có gì thay đổi, Cà Mau sẽ đăng cai. Đó là niềm vui mà những người yêu thơ Cà Mau từ lâu mong đợi./. Khởi Huỳnh baocamau online

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2024

CÒN ĐÓ NHỮNG THANH ÂM ĐỜI -HỒ THANH NGÂN

CÒN ĐÓ NHỮNG THANH ÂM ĐỜI Tưởng nhớ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (1939-2001) Người nhạc sĩ đã về miền mây trắng Hát lên thân phận đời Hát lên mong manh kiếp người Hát lên biển dâu vô thường Người nhạc sĩ đi qua hai làn đạn thể chế Cô đơn tận cùng bản thể Đau thương trập trùng đổ vỡ Hát lên nỗi đau kiếp tài hoa Những mối tình mỏng mảnh bơ vơ Đau đớn thay vừa khóc vừa ngợi ca cái đẹp Một lần đến một lần đi một lần trở về Về bản quán quê xưa về cố hương trần thế Khép lại mùa xuân bỏ ngỏ Đọng lại thanh âm đời ca từ mộng mị Tiếng đàn lời thơ hoà quyện Chắp cánh bay vào mai sau S Đ 1/4/2024 (Nhân 23 năm ngày mất Trịnh Công Sơn 1/4/2001-1/4/2024)

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...