Thứ Tư, 29 tháng 3, 2023

NHÀ THƠ TRẦN CAO TRÍ : COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN

 

NHÀ THƠ TRẦN CAO TRÍ : COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN

Nhà thơ Trần Cao Trí ( 1955- 2017) là người con xứ Huế . Anh day học và lập gia đình ở thị trấn Củng Sơn huyện Sơn Hòa tỉnh Phú Yên . Nghỉ dạy học nữa  chừng , anh làm thợ mộc , đòng bàn ghế giường tủ . Anh làm thơ , viết báo , kinh doanh Karaoke. Mấy lần ngồi lai rai với anh . Anh tâm sự : đời anh lận đận , nữa thầy nữa thợ , không có chút gì thành công . Tôi an ủi anh : Anh từ Huế vào đây, được Hôi văn nghệ Phú Yên in hai tập thơ :Gió Quê Nhà và Hương Gió là thành công rồi . Làm thơ và in tập thơ riêng là hạnh phúc đó anh . Anh nói : ừ hén! Nói như người xưa làm người ở đời : trồng một cây xanh, sinh một đứa con và viết một cuốn sách là thành công.  Mà ở anh cả ba điều đó điều có cả , hạnh phúc trước mắt , hạnh phúc trong tầm tay , hạnh phúc trong phút giây hiện tại , đó anh . Anh cười !  phố núi xôn xao.

Năm nào tôi cũng  về Phú Yên  . Năm nào cùng chạy lên Sơn Hòa thăm anh.

Tôi nhớ có năm mùng một Tết vợ chồng tôi lên thăm anh chị . Anh chị rất vui . Năm sau vợ chồng tôi lên . Anh tiếp đón vui vẻ . Sau đó lựa lúc vắng vẻ anh nói với tôi : năm ngoái vợ chồng em lên chiều tối bà  ngoại lũ trẻ ngồi trong nhà mà xe máy tông chết bả . Tôi biết anh buồn . Tôi biết đó là chuyện tâm linh. Anh không trách cứ gì vợ chồng tôi . Anh Trí , anh có biết không lúc nào trong tâm tôi cũng nghĩ : tôi đến đâu an lạc, an vui cho bạn bè cho vùng đất tôi đến mà điều bất như ý xảy ra là do nghiệp chướng của tôi . Tôi nghĩ như thế và tôi không thanh minh với anh.

Tôi về Cà Mau . rồi nghe tin anh bán nhà ở thị trấn Cúng Sơn . Ra ở thoi loi ở Suối Bạc , lúc đó chỉ có  một mình nhà anh . Rồi nghe tin anh mất. mới khỏe mạnh trong nhà đi ra ngoài sân vô mệt rồi mất . Tôi thắp nhàng cho anh. Trước tiên tôi thắp cho Quan thế âm bồ tát , rồi đến cho anh . Anh ra đi đột ngột mà tôi chưa có lời giải thích  về chuyện xưa với anh . Mong cầu Quan thế âm bồ tát sẽ hóa giải những gút mắc giữa tôi với anh. Để kiếp sau gặp lại vẫn uống rượu làm thơ như xưa. Cầu mong linh hồn anh vãng sanh miền Cực Lạc những nhà thơ lương thiện tự bao đời .

Tôi là một kẻ phàm phu , tầm thường trong cuộc sống ,biết mình nghiệp chướng sâu dày mà ở nơi  cuối đất cùng trời bái vọng linh hồn anh.  

Gió Quê Nhà đã đi xa

Chỉ còn Hương Gió lân la ngoài đồng

Hòn Ngang một mảnh trăng cong

Người thơ đục chữ phá văn …Sơn Hòa

Anh đi như sự bất ngờ

Anh về như thể tình cờ mà thôi

Từ đây  hình bóng xa rồi

Coi như Suối Bạc lạc loài Củng Sơn

Sông Đốc – Cà Mau 29/3/2023

THẠCH ĐÀ

 

 

 

Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2023

VỌNG BIỂN - HỒ THANH NGÂN

 VỌNG BIỂN

Tặng nhà thơ Lê Quốc Sinh và Trần Đức Tín
Anh bây giờ ở nơi đâu
Có nhớ chăng cửa biển cuối trời
Rót hoàng hôn vào trong cốc
Khề khà đê biển Tây
Ba thằng làm thơ
Ba con ngựa hoang
Lấy vầng trăng làm thi tứ
An ủi nỗi cơ cầu
Còn nhớ không anh
Những ngày lang bạt
Mực bạch tuộc nướng than ngôi nhà nhỏ
Cháy bùng đam mê cuối trời
Chúng ta như những que diêm
Thèm một lần tỏa sáng
7/2022
Thạch Đà

HỌP LỚP NGÀY XƯA - HỒ THANH NGÂN

 HỌP LỚP NGÀY XƯA

Bao giờ họp lớp ngày xưa
Cho ta nhớ lại thời thanh xuân
Tuổi trẻ ơi em đã đi qua
Còn lưu lại thời gian ký ức
Bạn bè có đứa thành đạt
Đứa giờ thành cỏ xanh
Chỉ có ta thi phú
Lêu bêu nơi cuối trời
Mười lăm năm không gặp
Hai mươi năm không về
Bạn bè ơi đửng trách
Thương thằng bạn xa quê
Còn mảnh trăng thanh khiết
Sáng bên trời đam mê
7/2022
THẠCH ĐÀ

CHUYỆN VỀ NGƯỜI SÁNG TÁC BÀI HÁT " NẪU CA" _ NGUYỄN ĐẮC HOA ( PHÚ YÊN )

 CHUYỆN VỀ NGƯỜI SÁNG TÁC BÀI HÁT “NẪU CA”

(Tức bài hát Than thân trách phận).
Bài in trong tập Tản Văn và Truyện ngắn Làng tôi của Nhà xuất bản Hội nhà văn Việt Nam năm 2010.
Trưa nay, ngồi nhậu với cháu Hồ Thanh Ngân, người Tuy Hòa, Phú Yên, nhưng đang dạy học ở tít nơi tận cùng của tổ quốc, mũi Cà Mau. Nay cháu nghỉ hè về quê thăm nhà, rồi tranh thủ lại cơ quan thăm tôi. Chú cháu lâu ngày gặp nhau, chẳng lẽ nói suông ? Vì cháu cũng là người sáng tác thơ văn, nên tôi tuy cữ nhậu mấy năm nay rồi, nhưng gặp cháu buộc phải tiếp cháu bằng rượu hay chí ít cũng là bia. Thế là chú cháu tôi kéo nhau đến quán “Tam sung sung” (tức là cái quán có món đặc sản Tam sung sung, gồm ba lọai ăn vào sung sức cường dương) ở cuối đường Lê Trung Kiên, thành phố Tuy Hòa. Uống được vài ly, tôi ngẫu hứng rêu rao mấy câu của bài hát “Nẫu ca”, tức là bài hát “Than thân trách phận”. Nghe giai điệu cà giật, cà giật với cái giọng Tuy Hòa rặt của tôi, cháu Ngân mới nhắc. Chú Nguyễn Xuân Hòang ở Huế (Nguyễn Xuân Hòang mất rồi) có viết một bài đăng các báo, trong đó có đọan nói chú Đắc Hoa hát bài “ Nẫu ca” hay. Tôi nói: Ừ thằng đó lắm tài, nhưng mệnh yểu. Tội quá. Nó viết bài đó là một lần nó đi cùng đòan thăm quan ở cơ quan nó, hồi nó còn công tác ở Đài phát thanh truyền hình Huế, ghé lại Phú Yên nghỉ một đêm. Đêm đó, bọn mình dắt nó lên Núi Nhạn ở Tuy Hòa uống rượu, sần sần mình hát bài đó đấy. Có lẽ nó là người ngòai tỉnh, nên khi nghe cái giọng rè rè đất Phú của mình nó hợp cái lỗ nhĩ, nên khen hay đó thôi. Chứ bài hát này, nhiều tay ở Tuy Hòa hát hay lắm. Mình chẳng là cái đinh gì đâu. Nghe tôi nói thế, cháu Ngân cứ nói: Dẫy na chú ! Dẫy na chú! Mấy chú đó hát bài này hay bằng Hòai Linh không? Tôi nói Hòai Linh làm sao hát giọng Tuy Hòa bằng mấy chú đó.
Cháu Ngân hỏi tôi: Chú Đắc Hoa có biết ai đã sáng tác bài Nẫu ca không ? Tôi nói : Biết chớ ! Chẳng những biết, mà lúc người đó còn sống, chú thường nhậu nhẹt với người đó nữa đấy. Cháu Ngân lại hỏi : Ai vậy chú Hoa ? Tôi trả lời đó là chú Nguyễn Hữu Ninh. Quê của chú ở xã Hòa Hiệp Trung huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên. Chú đó mất nay cũng được ba bốn năm gì rồi. Chú mất do mắc bệnh hiểm nghèo. Nói đến đây, tự dưng tôi bỗng nhớ đến cái thời tôi và Nguyễn Hữu Ninh hay nhậu nhẹt, hát hò đầu đường, xó chợ, nửa đêm gà gáy. Nhớ nhất là cái lần, Nguyễn Hữu Ninh đến khu tập thể của Đài phát thanh Phú Yên ở 17 Phan Đình Phùng thành phố Tuy Hòa, ăn chơi nhậu nhẹt, ca hát đến gần một giờ sáng, khi mọi người chuẩn bị tan đàn, thì Nguyễn Hữu Ninh một hai cũng đòi về. Nghiệt nỗi giờ này, người bảo vệ khu tập thể Đài phát thanh Phú Yên đã ngáy như sấm. Cổng ra vào thì ông ta đã đóng kín và khóa cứng ngắc. Tôi kêu hòai nhưng người bảo vệ không dậy mở cửa. Do vậy, tôi bảo Nguyễn Hữu Ninh : Thôi anh ở lại đây ngủ, sáng hãy về. Nguyễn Hữu Ninh trả lời: Không được: Tao phải về! Tao phải về! Vừa nói anh ta vừa leo lên cổng để ra bên ngòai đi về. Vì anh uống rượu đã ngà ngà say, nên tôi sợ anh té xuống đất thì gay go to. Vì vậy, tôi vội vàng đập cửa gọi ông bảo vệ dậy mở cửa cho anh về. Nửa đêm mà đập cửa ầm ầm, kêu la inh ỏi, nên mọi người trong khu tập thể đều thức dậy. Lúc này ai cũng nhìn chúng tôi bằng cặp mắt căm phẫn vì phá giấc ngủ của họ. Có người không kìm được tức giận, nên chửi thẳng mặt chúng tôi. Mấy ông nửa đêm gà gáy mà rượu chè say sưa không cho ai ngủ là cái làm sao? Là cái làm sao? Họ vừa nói vừa giơ nắm đấm trước mặt chúng tôi. Lúc này tôi chỉ biết nói hai chữ: Xin lỗi và xin lỗi. Có lẽ ông bảo vệ cũng muốn tống khứ chúng tôi ra khỏi khu tập thể càng nhanh càng tốt, nên ông ta vội vàng lấy chìa khóa mở cổng. Mừng húm, tôi và Nguyễn Hữu Ninh dắt xe khỏi cổng. Vì Nguyễn Hữu Ninh say quá, tôi sợ anh ta đi đường không biết có an tòan không, nên anh ta chạy xe trước, tôi chạy xe theo sau. Đi mãi đến phi trường Đông Tác ở phường Phú Lâm, cũng gần đến nhà của anh rồi, thấy anh đi xe an tòan, tôi mới quay xe về nhà. Lúc này đâu khoảng hai ba giờ sáng, mà đi về một mình nên tôi sợ ma quá trời. Có đọan đường tôi sợ ma đến nỗi hai tay run cầm cập lái xe không được. Nhưng nhờ có đèn xe máy nên tôi cũng liều chạy về đến nhà.
Một kỉ niệm khác là, có một hôm tôi đến chơi nhà Nguyên Đạt (người thổi sáo có tiếng ở thành phố Tuy Hoa) thì gặp Nguyễn Hữu Ninh ở đó. Ba chúng tôi ngồi nói chuyện trên trời dưới biển một lúc, thì kéo nhau ra quán Bò gân ở góc đường Lê Thành Phương- Nguyễn Huệ thành phố Tuy Hòa. Nhậu vừa đúng mỗi người một xị thì tôi đã rân rân, nên nói: Chà bữa nay gặp tác giả bài Nẫu ca, mà không hát là không được đâu đấy. Thôi tôi xin phép cả bàn làm mấy câu cho có phong trào nghen! Nghe tôi nói, Nguyên Đạt đồng ý liền. Ô ke! Đề nghị Đắc Hoa hát đi! Vừa nói Nguyên Đạt đi tìm xoang chảo để gõ nhịp cho tôi hát. Khi tôi cất cái giọng đầy chất men và rặt Tuy Hòa hát bài Nẫu ca, thì Nguyễn Hữu Ninh cũng tìm chén nỉa gõ nhịp lách cách. Nhờ có dàn nhạc xoang chảo chén nỉa, mà tôi có khí thế hát cũng có hồn. Một ông khách ngồi bàn bên cạnh nói với tôi: Chú mày phải tìm cái bị và cây gậy nữa mới hợp. Ý ông ta nói, tôi giống người hát rong đi ăn xin nên phải có cây gậy, cái bị. Một ông khách khác cũng ngồi bàn kề đó thì khen tôi hát hay. Miệng ông ta bis bis liên hồi. Có lẽ ông ta cũng quá sần. Hát bài Nẫu ca mấy lượt theo yêu cầu, tôi có đà nên hát thêm mấy bài nhạc vàng phục vụ quí khách như: Sương trắng miền quê ngọai, Phố đếm… Hát uống rồi nói, thế mà thời gian qua nhanh quá. Đã mười giờ đêm. Tôi thấy Nguyễn Hữu Ninh có vẻ mệt mỏi, nên nói: Anh Ninh! Tối nay nên ngủ lại ở thành phố, không về nhà làm gì. Nghe tôi nói vậy, Nguyễn Hữu Ninh trả lời: Không! Anh phải về thôi em! Anh phải về thôi em! Tôi nói: Nếu anh về thì chúng ta tạm dừng uống lúc này. Mọi người đồng ý. Hôm đó tôi có việc ở thành phố, nên không đưa anh Ninh về nhà được. Tuy nhiên, đêm đó anh về nhà an tòan. Mấy hôm sau anh ghé nhà tôi chơi, hỏi anh tôi mới biết : Nguyễn Hữu Ninh, nếu đi chơi gần, cho dù là nửa đêm gà gáy thì anh cũng về nhà, không bao giờ ngủ đêm nhà của ai. Đây cũng là một thói quen vừa hay vừa dở.
Tôi xin giới thiệu lời bài hát “Nẫu ca” hay còn gọi: THAN THÂN TRÁCH PHẬN do Nguyễn Hữu Ninh sáng tác
Thân trách thân nè, thân sao mà lận đận.
Mình trách mình nè, số phận chớ sao hẩm hiu.
Bởi thân tui, tui cực khổ tui eo nghèo,
Nên zợ tui nó không ở nữa mà nó theo (cái) nẫu rầu.
Em ơi chớ bây giờ mà em ở nơi đâu ?
Để cho anh, anh trông đứng nữa trông ngầu, rầu canh khuya.
Chớ hầu nào qua Phú Lễ ăn ẩu chua,
Xuống Đại Lãnh uống nước ngọt,
Chớ qua Hòn Chùa ăn mực nang,
Chớ bây giờ em không ngỡ, em không ngàng,
Đến chồng nghèo, nó cực khổ, mà gian nan, nó cơ hàn.
Hầu nào em thất nghiệp, em đi lang thang,
Chớ anh thấy em nữa tậu nghiệp,
mà anh di mang, anh nuôi rày.
Hầu nào em bán nước đá, rầu anh đi may.
Hai đứa mình nè chung sống không biết ngày, rồi mai sau.
Chớ hầu nào em bắt ốc, mà anh hái rau.
Chớ bây giờ em để lại mấu sầu cho qua.
Hầu nào, trái chuối chín cũng cắn làm ba,
Trái cam tươi cũng cắn làm bốn, nữa trái cà cũng cắn làm năm.
Chớ bây giờ, em lấy nẫu em ăn nằm,
Em bỏ qua, qua hiu quạnh, mà
suốt năm canh qua một mình.
Anh bây giờ, khóe mắt mà cứ rưng rưng,
Giọt lệ sầu, giọt lệ thảm nước trong mình nó tuôn ra.
Anh bây giờ, như con cuốc nó kêu tu qua.
Nó lẻ đâu, nó lẻ bạn. Ôi chú cha, là buồn . Ôi chú cha là buồn ./.
Tuy Hòa ngày 30/6/2009


MANG THEO KÝ ỨC ĐẴM DÒNG SÔNG BA - KHANG QUỐC NGỌC

 MANG THEO KÝ ỨC ĐẪM DÒNG SÔNG BA

(Quý tặng Thạch Đà)
Thôi đành tạm biệt cố hương
Bạn quay lại với con đường đẫy sông
Đi là nhớ, ở là mong
Mang theo ký ức đẫm dòng sông Ba
Thế là vùn vụt trôi qua
Người hun hút hạt phù sa lở bồi
Xưa kia lấp lánh nói cười
Giờ im lặng hạt cát ngồi đáy sông
Đã đành gạn đục khơi trong
Lặn quanh quẩn hụp mấy vòng xe ôm
Người mua sớm, kẻ bán hôm
Biết ai tiếng hát mà ôm cây đàn?
Chữ nào mang phận dọc ngang
Chữ nào thẩm định nỗi tràn lan rêu
Êm đềm gọi cái trớ trêu
Gập ghềnh đi kiếm trong veo cũng tìm!
Sài Gòn 08/9/2022
KQN

THƠ PHẠM NGỌC THÁI - NGUYỄN THỊ HOÀNG GIỚI THIỆU

 Bài giới thiệu của Nhà giáo Nguyễn Thị Hoàng, đã được in trong

                                               Tạp chí “THĂNG LONG VĂN VIỆT” của HNVVN
                                            ( Tập 14 - Báo tết năm Quý Mão * Tháng 1.2023 )
                                 - Do chính Chủ tịch Hội nhà văn Nguyễn Quang Thiều làm Tổng biên tập.        
                
                                                                          image.png

                                                      NGUYỄN THỊ HOÀNG
                                                                  Nguyên GV Trường ĐH Sư phạm

                           GIỚI THIỆU THI TẬP
            “THƠ TÌNH HAY KIỆT XUẤT THẾ GIAN”
                         CỦA PHẠM NGỌC THÁI
 
                                                  
        

  Nhà thơ PHẠM NGỌC THÁI
        Tập "Thơ tình hay kiệt xuất thế gian" này do chính tác giả biên soạn, gồm 70 bài thơ tình (sách dày khoảng 200 trang), trích ra từ trong các tác phẩm thi ca hiện đại của ông.

               Thi phẩm đã được đăng trên Website Việt Nam Thư Quán ở Mỹ - Mở đọc theo link sau:
                                         http://diendan.vnthuquan....x?m=907532  
 
     Nói về thi ca, nhất là thơ tình Phạm Ngọc Thái: Nhà bình luận đương thời Nguyễn Đình Chúc nhận xét: 
     "Thi ca Phạm Ngọc Thái dù là thơ tình hay thơ đời, những bài đạt độ viên mãn về ý tưởng cũng như ngôn ngữ nghệ thuật và tính nhân văn là rất nhiều. Mức độ hay mỗi bài khác nhau, nhưng những tình thi đó đều cảm hóa được trái tim người yêu thơ. Về bút pháp nhiều bài thơ tình của anh được hòa trộn trong khuynh hướng của dòng thơ tượng trưng hiện đại châu Âu cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX. Điển hình là thuyết " tương ứng cảm quan" của nhà thơ tương trưng bậc thầy ở Pháp Charles Baudelaire (1821 - 1867) lúc đó chủ xướng ".
                                                ( Trích " Phạm Ngọc Thái chân dung nhà thơ lớn thời đại ", 2014 ) 

 
    Thế nào là thơ hay của ngàn năm Thăng Long? Chính Nhà thơ – Cựu quân nhân Phạm Ngọc Thái trong bức thư gửi lên "Bộ chính trị, Nhà nước, Quốc hội và Chính phủ" ngày 29.9.2022 đã viết:
       “... Thơ hay bậc nhất của ngàn năm Thăng Long phải là loại thơ có khả năng sống trường cửu tháng năm, tồn tại muôn đời trong nền văn học nước nhà - Đó là loại thơ có hàng đẳng cấp cao nhất. Thí dụ:
       Những bài thơ ngắn tuyệt hay trong thi đàn Thăng Long xưa nay (không kể KIỀU bất hủ của Đại thi hào Nguyễn Du, thuộc thể loại tiểu thuyết thơ):
-  Bà Huyện Thanh Quan:  Qua Đèo Ngang
-  Hàn Mặc tử: Đây thôn Vĩ Dạ; Mùa xuân chín; Bẽn lẽn
-  Nguyễn Khuyến: Thu điếu; Khóc Dương Khuê
-  Tú Xương:  Thương vợ; Sông Lấp
-  Huy Cận:  Tràng Giang;  Các vị La Hàn chùa Tây Phương;
-  Xuân Diệu: Yêu;  Vội vàng;  Đây mùa thu tới; Tương tư chiều
-   Nguyễn Bính:  Chân quê;  Lỡ bước sang ngang;  Tương tư;  Những bóng người trên sân ga
-  Hồ Xuân Hương: Làm lẽ;  Cảnh thu;  Động Hương Tích;  Cái quạt; Thơ tự tình
-  Thời sau này có Xuân Quỳnh: Với tuyệt tác “Thuyền và biển”... 
 
       Mở đầu tập sách tác giả công bố "Tám bài thơ tình hay hàng tuyệt phẩm thi ca":
      Người đàn bà trắng  /  Váy thiếu nữ bay  /  Sáng thu vàng  /  Nhìn trăng nhớ em  /  Tôi khóc em tôi  /  Anh vẫn về theo dòng lệ em tiếc nuối  /  Em về biển  /  Anh đứng nhìn theo bóng chim câu 
       Tôi xin phân tích khái quát vài bài trong số những bài thơ tình hay tuyệt tác đó !? Để thấy tầm vóc thi nhân lớn hàng kiệt xuất của ông. 
 
1.  TRƯỚC HẾT NÓI VỀ BÀI "NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẮNG" - Một trong tám tuyệt phẩm thi ca:  
     Cũng như "Đây thôn Vĩ Dạ" của Hàn Mặc Tử ( thuộc trong ít bài thơ nổi tiếng nhất thế kỷ XX ) với bài "Người đàn bà trắng" của Phạm Ngọc Thái: Cả hai thi phẩm tuy ra đời cách nhau hơn nửa thế kỷ nhưng đều được viết theo thi pháp của dòng thơ tượng trưng hiện đại châu Âu, ẢO và THỰC đan nhau tạo nên sự huyền diệu.
-    Liệu NĐBT đã hay được như ĐTVD của HMT chưa? Theo nhận thức của tôi: Hơn thì không dám nói nhưng chắc là cũng hay không kém. 
     Như nhận xét: Thơ HMT nhẹ nhàng, đầy ánh trăng và thanh... dễ đi vào lòng người – Thơ PNT thăm thẳm triết luận, càng đọc càng thấy hay !? Hay ở từng câu chữ, chứa đựng cả những trăn trở của nhà thơ trong đó.
      Một đời thơ có được một bài thơ hay như "Đây thôn Vĩ Dạ" ... cũng đã bất tử !!!  Chưa nói là ngoài "Người đàn bà trắng", PNT vẫn còn cả một vòm trời thơ hay các loại.
 
2.   THIÊN TÌNH CA "SÁNG THU VÀNG" -  Cũng như “Người đàn bà trắng” -   “Sáng thu vàng” được viết theo thi pháp của dòng thơ tượng trưng hiện đại châu Âu đầu thế kỷ XX - Một trong tám bài thơ hay hàng tuyệt phẩm thơ tình của thi nhân.
     Trong ngàn năm Thăng Long có hai bài mùa thu nổi tiếng nhất, đó là "Thu điếu" của Nguyễn Khuyến và "Cảnh thu" Hồ Xuân Hương... ( Tiếc là bài "Tiếng thu" tuyệt hay của Lưu Trọng Lư... bị cho là cóp lai hình ảnh “rừng thu...” từ bài thơ của Nhật từ thế kỷ XVI – Bởi vậy cố thi nhân mất không một tình thi bất hủ)
       Tuy không thể đem “Sáng thu vàng” ra ướm thử với “Thu điếu” của cụ Nguyễn Khuyến - Vì hai bài thi pháp và giọng điệu rất khác nhau, so sánh sẽ khập khiễng !? Song nó cũng là một trong những tình thơ mùa thu hay nhất thời hiện đại.
 
3.  “VÁY THIẾU NỮ BAY” -  Hay hàng tuyệt tác, như nhà bình luận văn học Nguyễn Đình Chúc đã viết:
        “... Trong nhân sinh quan ta thấy rõ ràng nhà thơ đứng về phía nhân gian, ca ngợi tình yêu sự sống ở chốn cộng đồng. Bài thơ nói lên rằng, ở nơi "bờ bãi con người..." em như hoa trái của sự sống. Sự sống mà không có hoa trái thì sẽ khô xác, chỉ như là cái xác chết...
       ... Từ thuở thiên thai khi mà người đàn bà còn chưa biết mặc váy? Cái đó đã có rồi - Nó mãi mãi là một bích phẩm bất hủ nhất, của cả tạo hoá lẫn xã hội con người. Thơ đã mang màu sắc triết học, nghĩa kết vào nhau rất chặt chẽ.
      Còn về ý nghĩa tiến hoá vạn vật trong vũ trụ hay của thế giới nhân quần, khởi thuỷ và muôn năm cũng là ở trong cái ấy mà ra. Sự sống và văn minh, tiến bộ thế giới... đều phải bắt đầu từ đấy!
                      Dù dung tục vẫn thánh tiên bậc nhất
      ... Như nhà thơ Nga M.Lermôntốp đã viết những câu thơ bất hủ về tình yêu với người đàn bà:
                        Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng
                        Miếu thờ bỏ vắng vẫn nguyên miếu thờ.
      Cái mà đã dấu trong chiếc váy của người thiếu nữ lại bao trùm lên cả hồn thời đại? Làm say đắm thế gian? Không phải chỉ bây giờ, mà từ xa xưa đến mai sau,  vẫn thế.
      ... Với ý nghĩa chân chính, lòng ham muốn cái đó là đỉnh cao tột cùng trong sự thăng hoa của tình yêu con người! Cái hạnh phúc vô giá, niềm đam mê vô tận. Nó vừa tạo nên những sướng vui, đồng thời cũng là nguồn gốc của nỗi đau khổ. Nó mang đến ý nghĩa thánh thiện, đức nhân ái và bao dung. Nó chính là hạt nhân của tình lứa đôi.
       Và nhà phê bình văn học kết luận: “... Từ khi có vũ trụ cùng thế giới con người - Đến nay đã có cái gì được coi là cao hơn, vĩ đại hơn “cái ấy” đâu !? Dù nhân loại có tiến triển đến hàng triệu năm nữa, nó vẫn vĩ đại nhất!
      “Váy thiếu nữ bay” một bài thơ hoàn hảo, có đầy đủ phẩm bích ca ngợi về cái kiệt tác của thượng đế đã ban cho con người - Nó xứng đáng là một tuyệt phẩm thi ca” !!!
                                                                         ( Trích tập “Phê bình & tiểu luận thi ca PNT”, 2013)
 
4 + 5.  “NHÌN TRĂNG NHỚ EM” & “TÔI KHÓC EM TÔI” - 
Đều là hai bài thơ tình tuyệt hay của PNT! Độ dài và phong dáng có thể ví hay nghiêng ngửa với tuyệt tác “Thuyền và biển” – Đỉnh thi ca cao nhất của nữ sĩ tài danh Xuân Quỳnh.
      * Người thì nhận xét: Thơ Xuân Quỳnh triết lý sống đơn giản, dễ nhận biết, dễ vào lòng người – Thơ PNT trác Việt, cao siêu, nặng về triết lý....
      *  Nhận xét khác:  Thật tuyệt vời với 2 bài thơ tình cực hay (cả PNT và XQ)! Tôi thích bài thơ của Phạm Ngọc Thái - Vì nó mang tính khái quát, triết lý sâu sắc.
       * Lại có cảm nhận: Hai thỏi son đắt giá tô đẹp cho đời. Hai bài thơ mỗi bài một nét khâc nhau, nhưng đều có chung một cái tình lãng mạn, da diết, cháy bỏng,  cuốn hút bạn đọc...
 
6.   “ANH VẪN VỀ THEO DÒNG LỆ EM TIẾC NUỐI” - 
 Là một thiên tình ca  được viết theo thể kể chuyện bắt đầu bằng lời thổ lộ của người tình gái... Đọc thơ ta tưởng cứ như là câu chuyện tình đêm khuya... thường phát trên Đài tiếng nói Việt Nam. Về độ dài, phong dáng gần giống như bài "Hai sắc hoa ti-gôn"...
       Cô giáo Nguyễn Thị Xuân - GV Trường THPT Ba Đình HN, khi bình bài thơ đã đánh giá "Anh vẫn về theo dòng lệ em tiếc nuối" hay hàng kiệt tác thơ tình! Có đoạn viết:
-  Có lẽ qua hơn nửa thế kỷ, từ khi trên thi đàn Việt xuất hiện bài thơ tình nổi tiếng "Hai sắc hoa ti-gôn" của nữ sĩ TTKH... (được mệnh danh là một thiên tình ca bất hủ, làm rung động trái tim mọi thời đại), đến nay mới lại có một áng thơ tình của nhà thơ đương đại Phạm Ngọc Thái hay thế!
       ... Cô giáo phân tích: “Trong đời thi ca Phạm Ngọc Thái, bài thơ "Người đàn bà trắng" đã rất có danh tiếng trên văn đàn và được đánh giá cao! Song, theo nhận định của tôi (tức cô giáo): Thiên tình ca "Anh vẫn về theo dòng lệ em tiếc nuối", còn có thể hay hơn, hấp dẫn hơn !? Độ hay trong tính nghệ thuật thi ca của mỗi bài khác nhau, nhưng chí ít đều đạt là hai tình thơ tuyệt tác của nền văn học nước nhà – Tình thi xứng đáng là một kiệt tác thơ tình của ngàn năm Thăng Long”.
                                                           ( Trích tập "Cánh đại bàng của thi ca đương đại VN", 2019)
 
 
       Đấy là mới nói đến những bài thơ hay hàng tuyệt phẩm thi ca  – Còn các bài thơ hay, đặc sắc khác (cả thơ TÌNH lẫn thơ ĐỜI) của ông thì nhiều lắm !? Chưa từng có thi nhân nào trong ngàn năm văn hiến Thăng Long viết được nhiều phẩm bích thi ca như thế!

image.png
    Xin kể ra vài chục bài tiêu biểu:
         *  Khoảng trôi trong lá -  Em bán xoài -  Em sống mãi bên anh -  Đất nước tôi yêu – Trong mưa -   Con đường phượng đỏ -   Mẹ quê hương -  Người thôn nữ miền sông nước -  Tiếng hát đời thường -  Phố thu và áo trắng -   Khóc Hàn Mặc Tử - Chuyện về hai ngôi mộ cha con mai sau  - Thế là Hà Nội văng con -  Xem tranh bán lõa thể -  Trước Núi Mỹ Nhân  -  Cô quét lá đêm hồ  -   Em ơi! Thành phố lại mưa – Mưa bay trong tiếng chuông  -  Anh vẫn ở bên Hồ Tây -  Một góc Hồ Tây -  Nghe tin em sốt  -  Dưới hàng sấu đêm và con phố nhỏ  -  Đêm tóc đá  -  Em là người tình của lính  -  Sáng xuân nay -  Trái tim tan vỡ  - Thời áo trắng  v.v...

                                                                  NGUYỄN THỊ HOÀNG
                                                               *  BÀI & ẢNH đều được in trong
                                                   Tạp chí “THĂNG LONG VĂN VIỆT” của HNVVN
                                                  ( Tập 14 - Báo tết năm Quý Mão * Tháng 1.2023 )
                                          
                                                                     
                   XIN ĐĂNG BỐN TUYỆT PHẨM THI CA
    ( Trong thi tập 70 bài “Thơ tình hay kiệt xuất thế gian” của Phạm Ngọc Thái – Đã được Nhà giáo Nguyễn Thị Hoàng bình như trên )
 
           NGƯỜI ĐÀN BÀ TRẮNG       
 
                               Người đàn bà đi trong mưa rơi
                        Chứa một trời thầm như hoa vậy...
                                   (Tặng Bích Đào)
                                             *

Chiếc mũ trắng mềm, em đội bầu trời
Khóm mây trắng bay, nghiêng trôi trên tóc
Đôi mắt em đong những áng mây
Người đàn bà trắng!
 
Em đi, về... chao những hàng cây
Hồ gió thổi lệch vành mũ đội
Thấm đẫm mình em cả thềm nắng gội
Xoã ngang vai mái hất tơi bời
 
Nỗi niềm thao thức
Những đêm trăng nước...
Chùm trinh em hát: Đấy chỗ thiên thai!
Người đàn bà ai mà định nghĩa?
 
Đường xưa đó về đây, em ơi!
Những con đường đã đầy xác lá rơi
Xác ve, xác gió và xác của mưa.
 
Em không biến thành đá để hoá Vọng Phu
Anh cũng không làm chàng Trương Chi, suốt đời chèo sông vắng
Ta không đi theo Con Đường Lông Ngỗng Trắng
Dẫu hình hài khắc mãi tim nhau
 
Vết thương lòng không dễ đã lành đâu
Những đêm sao buồn, những đêm gió khát
Khúc thơ tình anh lại viết về em
Người đàn bà ngậm cả vầng trăng...

 
 
            SÁNG THU VÀNG
 
                                   Nhớ ngày gặp lại em bên hồ gió
                                         *

Gặp lại em một sáng thu vàng
Nơi em đứng nắng tràn ngoài phố
Với trời xanh, hồ xanh gió
Gió đưa làn tóc em bay...                       
 
Sáng thu này trĩu cả hàng cây
Đô thành dịu mát
Ông lão ngồi bên gốc cây,
                bán những cây sáo trúc thổi vói lên trời
Bà xúc tép váy khều khào nước...
 
Một thời xa lắc
Em nghiêng chao về một thời xa

Người con gái đã thành chính quả!
(phảng phất trên đầu đôi nét phôi pha)
Đôi mắt em, bóng trúc bay xoà...
Đường phúc hậu, vầng trăng đầy nở...
Nghe không gian đổ vỡ cả mùa thu!

Sáng thu vàng mông mênh, mênh mông
Anh đứng trông em bên bờ sóng vỗ
Hồn đã mất trong rừng hoang thiếu nữ
Và trái tim cũng không còn.

Sáng thu vàng xang xênh, xênh xang
Những con đường xưa tắm hơi em
Môi em cười... hoa lá nát đau thêm
Thời gian trôi, cuộc sống buồn tênh

Một mùa thu lá lá
Nơi ấy giờ chỉ còn có cỏ
Bướm vàng hoa cũ vẫn bay ngang
Người đàn bà, em nuốt mùa thu tan…
 

 
          VÁY THIẾU NỮ BAY
 
                   Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
                  Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên
                                  (Nguyễn Du)
                                         *                                                    
Váy thiếu nữ bay để ngỏ
Một khoảng trời nghiêng ngửa bên trong
Gió réo rắt, nắng bồn chồn hơi thở
Tìm vào cung cấm của em

“Bờ bãi con người” em trổ hoa trái ngọt
Đến đế vương cũng khum gối cầu mong
Váy thiếu nữ bay lộ một lâu đài, điện ngọc
Nơi sự sống nhân quần tiến hoá muôn năm

Váy thiếu nữ bay mang cả hồn thời đại
Mênh mông bầu trời, say đắm thế gian
Có phải đó khúc quân hành nhân loại
Em giữ trong mình nguyên thuỷ lẫn văn minh

Váy thiếu nữ bay để thấy đời còn có lý!
Sự sống anh cùng nhân thế tồn sinh
Dù dung tục vẫn thánh tiên bậc nhất
Khởi điểm cho các luồng chính trị toả hào quang.

 
 
          NHÌN TRĂNG NHỚ EM
                                 Tặng Ánh Tuyết
 
Nhìn mảnh trăng trời lại nhớ em
Trăng trôi miên man khi mờ, khi tỏ
Chúng mình đến với nhau, không còn thơ bé
Nhưng lòng tha thiết yêu thương
 
Trăng giữa tháng khuyết dần, tình cứ tràn dâng
Cả tới khi không còn trăng nữa
Thì em vẫn bên vành vạnh tỏ
Đưa anh vào giấc mộng ru đêm
 
Để cùng nhau say cảnh thần tiên
Cho quên hết biển đời ngang trái
Cuộc sống mưu sinh với bao mệt mỏi
Chân trời sẽ lụi tàn, nếu chẳng có tình em
 
Ôi, mảnh trăng nhỏ bé giữa mênh mang
Vẫn soi ngập cõi không gian vô tận
Sâu tận cùng trái tim anh hưng phấn
Đêm nằm thao thức vấn vương
 
Thần thánh hiện hình trong một mảnh trăng em
Dìu anh qua phong ba, bão táp
Giữa giấc ngủ chập chờn đêm bất diệt
Anh bay về ôm lấy em thương.
 
Áp môi hôn lên vầng nguyệt của Cưng
Nghe trái đất dưới thân mình rung chuyển
Thế thái nhân tình dẫu bao đổi biến
Chẳng đảng phái nào sánh được hơn
 
Cả nhân thế này chỉ một "mảnh trăng con"
Sống mãi muôn đời, dù thay bao chủ nghĩa
Thức nhớ em hoài, trăng khuất không biết nữa
Nhìn khắp thiên hà càng da diết yêu thêm.

 
                                         
 PHẠM NGỌC THÁI
            ( Trích thi tập “Thơ tình hay kiệt xuất thế gian” )

Thứ Sáu, 17 tháng 3, 2023

GIA ĐÌNH Ở PHÚ YÊN

 Mùng 1 Tết ( 22_01_2023 ) Mong một năm nhiều may mắn.. nhiều hạnh phúc.. một năm vạn sự như ý đến với tất cả đại gia đình. Happy New Year



BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...