NHÀ THƠ TRẦN CAO TRÍ : COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN
Nhà thơ Trần Cao Trí ( 1955- 2017) là người con xứ Huế . Anh
day học và lập gia đình ở thị trấn Củng Sơn huyện Sơn Hòa tỉnh Phú Yên . Nghỉ
dạy học nữa chừng , anh làm thợ mộc ,
đòng bàn ghế giường tủ . Anh làm thơ , viết báo , kinh doanh Karaoke. Mấy lần
ngồi lai rai với anh . Anh tâm sự : đời anh lận đận , nữa thầy nữa thợ , không
có chút gì thành công . Tôi an ủi anh : Anh từ Huế vào đây, được Hôi văn nghệ
Phú Yên in hai tập thơ :Gió Quê Nhà và Hương Gió là thành công rồi . Làm thơ và
in tập thơ riêng là hạnh phúc đó anh . Anh nói : ừ hén! Nói như người xưa làm
người ở đời : trồng một cây xanh, sinh một đứa con và viết một cuốn sách là thành
công. Mà ở anh cả ba điều đó điều có cả
, hạnh phúc trước mắt , hạnh phúc trong tầm tay , hạnh phúc trong phút giây
hiện tại , đó anh . Anh cười ! phố núi
xôn xao.
Năm nào tôi cũng về
Phú Yên . Năm nào cùng chạy lên Sơn Hòa thăm
anh.
Tôi nhớ có năm mùng một Tết vợ chồng tôi lên thăm anh chị .
Anh chị rất vui . Năm sau vợ chồng tôi lên . Anh tiếp đón vui vẻ . Sau đó lựa
lúc vắng vẻ anh nói với tôi : năm ngoái vợ chồng em lên chiều tối bà ngoại lũ trẻ ngồi trong nhà mà xe máy tông
chết bả . Tôi biết anh buồn . Tôi biết đó là chuyện tâm linh. Anh không trách
cứ gì vợ chồng tôi . Anh Trí , anh có biết không lúc nào trong tâm tôi cũng
nghĩ : tôi đến đâu an lạc, an vui cho bạn bè cho vùng đất tôi đến mà điều bất
như ý xảy ra là do nghiệp chướng của tôi . Tôi nghĩ như thế và tôi không thanh
minh với anh.
Tôi về Cà Mau . rồi nghe tin anh bán nhà ở thị trấn Cúng Sơn
. Ra ở thoi loi ở Suối Bạc , lúc đó chỉ có một mình nhà anh . Rồi nghe tin anh mất. mới
khỏe mạnh trong nhà đi ra ngoài sân vô mệt rồi mất . Tôi thắp nhàng cho anh. Trước
tiên tôi thắp cho Quan thế âm bồ tát , rồi đến cho anh . Anh ra đi đột ngột mà
tôi chưa có lời giải thích về chuyện xưa
với anh . Mong cầu Quan thế âm bồ tát sẽ hóa giải những gút mắc giữa tôi với
anh. Để kiếp sau gặp lại vẫn uống rượu làm thơ như xưa. Cầu mong linh hồn anh
vãng sanh miền Cực Lạc những nhà thơ lương thiện tự bao đời .
Tôi là một kẻ phàm phu , tầm thường trong cuộc sống ,biết mình
nghiệp chướng sâu dày mà ở nơi cuối đất
cùng trời bái vọng linh hồn anh.
Gió Quê Nhà đã đi xa
Chỉ còn Hương Gió lân la ngoài đồng
Hòn Ngang một mảnh trăng cong
Người thơ đục chữ phá văn …Sơn Hòa
Anh đi như sự bất ngờ
Anh về như thể tình cờ mà thôi
Từ đây hình bóng xa
rồi
Coi như Suối Bạc lạc loài Củng Sơn
Sông Đốc – Cà Mau 29/3/2023
THẠCH ĐÀ








