Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2020

VÔ DANH - THẠCH ĐÀ


VÔ DANH

            Tôi chỉ là một người vô danh
          Mang nỗi đau thân phận làm người
          Hạ nhục nhân cách
          Hạ nhục thói quen tốt đẹp
          Sóng dư luận đời bủa vây tôi
          Tôi chìm  ngập vào đa ngôn thác loạn
          Tôi cố cân bằng niềm  tin
          Tôi đi trên dây với số phận
          Hư không mây
          Hư không gió
          Hư không thành quả của tôi
          Tôi như con ốc mang vỏ cứng
          Che giấu yếu đuối bên trong
          Tôi chỉ là một người vô danh
          Mất hút và thành bụi
          THẠCH ĐÀ

UỐNG RƯỢU NHÀ BẠN CŨ - THẠCH ĐÀ


UỐNG RƯỢU NHÀ BẠN CŨ
Tặng Võ Phú Bình
điếu thuốc cuối cùng rồi cũng hết
cũng không xóa được nỗi buồn
ly rượu cạn ngày thôi trắc trở
còn lại đêm nay 
bè bạn cũng tan 
mình ngồi chờ ly trà sáng 
cuộc đời có bao lâu mà hững hờ 
thôi lấy nỗi buồn làm niềm vui 
sđ 13/4/2018
THẠCH ĐÀ

SỰ SỐNG QUÝ HƠN NHỮNG CÂU THƠ - THẠCH ĐÀ


SỰ SỐNG QUÝ HƠN NHỮNG CÂU THƠ
Tưởng nhớ nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo (1947-2019)

          Sự sống qúy hơn những câu thơ
          Cái chết của một nhà thơ
          Đã  khép lại tất cả
          Những bài thơ không còn dịp ra đời
          Những bài hát không rung vang giai điệu
          Những bức tranh nằm im trên giá vẽ
          Khép lại dòng đời hối hả
          Khép lại đời người trầm mặc
          Khép lại những cuộc vui sôi nổi …
          Chết là mở ra một trang đời sống mới
          Sđ 9/1/2019
          THẠCH ĐÀ

SOI GƯƠNG CHO LỊCH SỬ - THẠCH ĐÀ


SOI GƯƠNG CHO LỊCH  SỬ
          Anh đến với em
          Mùa xuân  đã qua rồi
          Bây giờ là mùa hạ
          Anh nhớ đến em trắng mùa hoa loa kèn

          Nhớ em đến đau đầu
          Nhớ em đến đau tim
          Nắng nung nhiệt một vòm trời đỏ lửa
          Trái tim  bốc cháy cần một lí  trí lạnh

          Ngày này có một triệu người vui (*)
          Ngày này có một triệu người buồn
          Dù sao đó cũng là lịch sử
          Anh đi mua hoa cho lòng thôi nhớ em
          12/4/2019
          THẠCH ĐÀ
          (Cà Mau )
          (*) Ý Võ Văn Kiệt

NIỀM RIÊNG ĐẤT MŨI - THẠCH ĐÀ


NIỀM RIÊNG ĐẤT MŨI

          Tôi vẫn gặp dáng em nơi công sở
          Tiếng thở dài trắc trở cả vầng trăng
          Biết đời riêng em không bằng phẳng
          Vẫn vượt lên đời đôi chân nghị lực

          Từ miền xa em về đất Cà Mau
          Mong được tìm quê hương thứ hai êm ấm
          Hoa trong nắng mới nụ cười gió mới
          Đời em rồi sẽ gặp bình minh
         
          Nơi cuối trời tôi vẫn cứ tin
          Nụ cười em lấp đầy tiếng thở dài
          28/3/2018
          THẠCH ĐÀ

NGƯỜI ĐƯA ĐÒ THẦM LẶNG - THẠCH ĐÀ


NGƯỜI ĐƯA ĐÒ THẦM LẶNG
          Nghề đưa đò không cao quý đâu em
          Cũng bình thường như bao nghề khác
          Xin đừng an ủi chúng tôi bằng bao câu hát
          Vào một ngày cũng như mọi ngày

          Đôi khi chúng tôi buồn vì một vùng phấn bay
          Những lời giảng trôi ra sông ra bể
          Đôi khi chúng tôi nhìn các em cả nể
          Các em còn ngây thơ chưa hiểu hết tầm người

          Các em còn dang dở giữa dòng đời
          Nếu phải chọn giữa lợi danh vật chất
          Chúng tôi không chọn nghề đưa đò
          Xin đừng giễu cợt chúng tôi bằng những lời khen hờ
          23/11/2018
          THẠCH ĐÀ

LỜI HÒ HẸN TƯƠNG LAI - THẠCH ĐÀ


LỜI HÒ HẸN TƯƠNG LAI
          Một cuộc đời chộn rộn
          Một cuộc đời mắc kẹt
          Một cuộc đời phiền não
          Mình muốn một cuộc đời yên tĩnh
          Không đụng chạm đến ai
          Không ai đụng chạm mình
          Đọc sách
          Viết văn
          Một cuộc đời mà ta chờ đợi ở kiếp sau
          Sđ 11/1/2019
          THẠCH ĐÀ

KHÔNG NGHĨ GÌ KHÔNG LÀM CHI - THẠCH ĐÀ


KHÔNG NGHĨ GÌ KHÔNG LÀM CHI
Chúng ta đang già đi
Trong một thế giới sôi động
Kỷ niệm cứ bị đánh thức
Ngủ dậy không một tiếng vang
Đôi lúc chúng ta bàng hoàng
Vì sự ra đi của một người lạ mặt quá thảng thốt
Làm sao tôi không tin
Sự vô thường sự đổ vỡ của cuộc sống
Đôi khi những kỷ niệm
Không chịu lớn lên theo thời gian
Sđ 29/10/2019
THẠCH ĐÀ

COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN - THẠCH ĐÀ

COI NHƯ SUỐI BẠC LẠC LOÀI CỦNG SƠN 
Tưởng nhớ nhà thơ Trần Cao Trí (1955-2017)
Gió Quê Nhà đã đi xa 
Chỉ còn Hương Gió lân la ngoài đồng 
Hòn Ngang một mảnh trăng cong
Người thơ đục chữ phá văn ...Sơn Hòa 
Anh đi như sự bất ngờ 
Anh về như thể tình cờ mà thôi 
Từ đây hình bóng xa rồi 
Coi như Suối Bạc lạc loài Củng Sơn 
21/6/2017
THẠCH ĐÀ

CHIỀU Ở PHÍA NGƯỢC GIÓ - THẠCH ĐÀ


CHIỀU Ở PHÍA NGƯỢC GIÓ
          Đầu ghềnh cuối bãi
          Bầy chim đã thiên di từ lâu lắm rồi
          Người cào ngoài khơi tìm gì mùa biển cạn
          Đất khô cằn mùa hạn bà chằn quắt  veo ngọn rau

          Chiều ở phía ngược gió
          Tôi nhân danh nhân cách bọt bèo trước sóng dữ thị phi
          Ai tổn thương ? ai đau khổ ?  người môi giới ra đi
          Bầy chim  yến vi vu  rát họng khi rời tổ
         
          Cây bồn bồn mùa mưa trước  héo ngọn  dưới nắng trời
          Nông dân chờ cơn mưa đầu mùa như người buồn không còn nước mắt rơi
          Bỏ lại tiếng cười đắc thắng của bọn xã hội đen
          Chờ cơn mưa về mưa nước mắt từ tín dụng đen

          Đầu ghềnh cuối bãi
          Tôi đi tìm đất hứa của lòng tôi !
          THẠCH ĐÀ

Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2020

BẾN ĐỢI - ĐẶNG XUÂN XUYẾN

BẾN ĐỢI
(tặng G)

Chẳng rình em tắm như người ta
Anh sỗ sàng dụ em buông thả
Vội vã thành đàn bà
Ngẩn ngơ làm "vợ người ta"
Em mặc miệng đời bủa vây mai mỉa
Lời yêu nuốt sâu cuống họng
Em thị phi khác thường...

Anh cưới vợ rồi
Em lấy chồng thôi
Chỉ là thêm cuộc chơi
Thêm nữa vắng đứng ngồi chờ đợi
Thói đời
Miệng đời
Bạc bẽo lắm mây trôi bèo dạt...

Gửi gắm gì câu hát
Í a xang xề xề xang
“Ai mang con sáo sang sông
Để sáo sổ lồng...”
Em theo chồng
Bến nào có rộng
Sao thăm thẳm lời hát
Sao gió gằn ràn rạt
Anh ơi
Mỏi mòn câu chờ câu đợi
Buông mái chèo
Em neo đậu bến mô...
*.
Hà Nội, sáng 31 tháng 01.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

CHÙM THƠ LÊ THANH HÙNG - BÌNH THUẬN

Đi qua vườn xưa
Nhớ mảnh vườn xưa, hoa táo đong đưa
Trong những tia nắng sớm mai, gần lắm
Nồng nã đưa hương ngày theo bóng chậm
Bao năm rồi đã cuốc nắng cày mưa ...
*
Hoa trái vụ theo mùa đi lệch pha
Tuổi hoa mộng của ai rơi ở đó
Để bất chợt chiều nay, bồi hồi gió
Vệt nắng hồn nhiên, bẫng quyện mượt mà
*
Bầy sẻ nâu ríu rít bản hoan ca
Buông đâu đó, một vòng tay bổi hổi
Khép nép hiên thưa, mưa tuôn nắng gội
Bạc phếch thời gian đọng lại dư ba
*
Em ngúng nguẩy, đưa ai trở về thăm
Tuôn chảy nắng, đường mòn xanh cỏ dại
Quanh ngõ hẹp, sắc màu nào vương vãi
Hoa bén hơi sương, tiếc những đêm rằm ...
*
Mảnh vườn xưa, bóng nắng dội âm âm
Còn đâu đó một ẩn tình cháy bỏng
Mặc cho tháng năm dãi dầu ngưng đọng
Vẫn cứ tròn vang, nỗi nhớ xa xăm
Lê Thanh Hùng
Người đi mở đất
Dấu nắng rối ngang triền dốc
Lượn lờ khói quyện bóng cây
Bếp lữa giữa rừng cô độc
Chậm chiều mờ tỏ, vầng mây
*
Thanh niên xung phong mở đất
Rừng xa, lối nhỏ chơi vơi
Lặng lẽ bước qua được, mất
Long lanh mắt nhỏ rạng ngời
*
Tiếng ghi ta đêm lỗi nhịp
Lời ca khắc khoải yêu thương

2

Theo bước cha anh bước tiếp
Vạch rừng thành những con đường ...
*
Ký ức, lung linh cháy đỏ
Chuyện buồn nhớ mãi làm chi
Để dành kể chuyện hồi đó
Gió sương đọng lại điều gì?
*
Mai này, xô bồ lắng đọng
Còn không ngày tháng gian lao?
Vẹn nguyên một bầu máu nóng
Hồn nhiên say đắm, thuở nào
Lê Thanh Hùng
Theo tuổi đời đi
Trúc trắc làm chi?
Xô dạt sóng đời
Vịn vào đâu
Giọt nước mắt em rơi ...
Đường trăm ngã

Đời trăm khát vọng
Cứ rụng rơi
Theo lần tuổi
Rối bời
Lê Thanh Hùng
Nụ tầm xuân
...“Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc” ...
Em
Thả câu thơ
Vào mái ngực
Một đoạn đời
Bối rối
Buông trôi
Thôi
Đưa đẩy
Nỗi niềm ẩn ức
Nụ tầm xuân
Cháy đỏ

3

Chín rồi
LÊ THANH HÙNG
BÌNH THUẬN

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...