Triệu Lam Châu
MỖI ÁNH SAO THI CA SÁNG MỘT
VẺ URAL
Triệu Lam Châu: Kỷ niệm một trăm năm (7/11/1917 – 7/11/2017) Cách
mạng Tháng Mười Nga vĩ đại, tôi xin đăng lại tác phẩm này với lòng biết ơn sâu
sắc nền văn hoá Nga và dân tộc Nga anh em.
Hai năm trước đây, tình cờ tôi được đọc một chùm thơ hết sức độc
đáo của nhà thơ Châu Hồng Thuỷ trên Trang mạng văn học Người bạn đường
(nguoibanduong.net) – Cơ quan ngôn luận của Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam tại
Nga, Trụ sở đóng tại thủ đô Mátxcơva.
Chùm thơ ấy nói lên cảm xúc của nhà thơ, khi đứng bên cột mốc phân
chia ranh giới giữa Châu Á và Châu Âu trên dãy núi Ural hùng vĩ của nước Nga xa
xôi.
Bất chợt tôi lại nhớ về kỷ niệm cũ, hồi còn học cấp hai trường làng
ở xã Đức Long, Hoà An, Cao Bằng miền núi quê tôi. Đó là năm 1966 trong giờ học
địa lý do cô Vũ Thị Thảo phụ trách, có bài nói về Dãy núi điệp trùng Ural, một
ranh giới tự nhiên phân chia hai châu lục khổng lồ Á – Âu. Dãy núi hùng vĩ ấy
kéo dài hơn hai ngàn năm trăm cây số, từ nước Cộng hoà Kadắcxtan ở miền Trung
Á, lên đến tận biển Bắc Băng Dương lạnh giá của Liên bang Nga.
Tôi ngước đôi mắt tròn xoe của mình lên nhìn theo tay cô giáo chỉ
bản đồ treo trên bảng – mà tưởng tượng thấy thấy lồng lộng xa thẳm muôn trùng.
Một cái gì đó thật kỳ thú, bí ẩn chứa chan ở nơi xa xăm ấy – như thúc giục bao
trái tim nồng cháy hãy bay ngay tới đó mà khám phá, thám hiểm và thưởng ngoạn,
cho thoả nỗi khát khao, phóng khoáng và lãng mạn của lòng mình…




