Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

TRIỆU LAM CHÂU - MÙA LẠI VỀ

Triệu Lam Châu

MÙA LẠI VỀ…

Mùa ấy lại về trùm mọi nẻo
Anh hái nhành như hái phây phây
Vòm lá cứ rung hoài nỗi nhạc (1)
Bao nốt mẩy tròn, nần nẫn hạt trời… (2)

Mùa em lại về trùm mọi giấc (3)
Giấc trời, giấc lán đẫm sông trăng (4)
Bấm vào đâu cũng oà lên hạt thích (5)
Thế này thì chết thôi, người ơi!

Mùa lịm lại về trùm nỗi ngát (6)
Lời thương cài nút thẳm trong lòng
Thắp đuốc chín tìm lâu mới thấy (7)
Hình như đang trò chơi ú tim?

Mùa ấy lại về trùm lên lim dim
Và mắt của trời giả vờ nhắm miết
Chỉ có hai nỗi người được biết (8)
Niềm riêng ơi, hãy phóng khoáng đi em!
Tuy Hoà, lúc 15 giờ 13’ Chiều 15/9/2016
Triệu Lam Châu
(

Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

TRIỆU LAM CHÂU - BÀI HÁT AI CÓ VỀ TRÀNG AN LINH THIÊNG

Triệu Lam Châu

BÀI HÁT AI CÓ VỀ TRÀNG AN LINH THIÊNG
(Kỷ niệm tròn một năm công bố bài hát 27/10/2015 – 27/10/2016)
https://youtu.be/u7HV28IAUbY (Video Ai có về Tràng An linh thiêng)

TRIỆU LAM CHÂU TÂM SỰ:Tháng 4 năm 2014, nhân dịp kỷ niệm sáu mươi năm chiến thắng Điện Biên (1954 – 2014), Hội Văn nghệ Phú Yên có tổ chức một Đoàn văn nghệ sĩ đi thực tế sáng tác ở Tây Bắc. Triệu Lam Châu tôi cũng vinh dự được mời tham gia vào Đoàn đi thực tế sáng tác dịp ấy.
Đoàn đã lưu lại một số nơi chủ yếu để lấy tài liệu và cảm hứng sáng tác như: Khu du lịch Tràng An, Ninh Bình, Sơn La, Điện Biên…
Sau chuyến đi ấy, tôi có hẳn một Chùm thơ tình Tây Bắc, được bạn bè hoan nghênh.
Rồi khi thăm Tràng An – Bái Đính, Ninh Bình, tôi có ấn tượng mạnh bởi vẻ hùng vĩ và điệp trùng của núi non sông nước nơi đây. Bởi vì nó gợi lại hình ảnh quê núi Cao Bằng quê tôi, vốn vẫn có cảnh quan thiên nhiên là những dãy núi đá vôi hùng vĩ và điệp trùng như thế.
Thế rồi khi Tràng An được công nhận là di sản văn hoá – thiên nhiên của nhân loại, tôi liền nung nấu làm sao có tác phẩm nào đó để thể hiện vẻ hùng vĩ và hoành tráng của vùng đất ấy.
Song tôi lại chưa có kỷ niệm gì sâu sắc ở Tràng An cả. Và tôi chợt nghĩ tới bạn thơ Bùi Thị Mỵ (Em gái vàng của Nhà văn – liệt sĩ Bùi Nguyên Khiết), người vốn sinh ra và lớn lên ở miền đất địa linh nhân kiệt này.
Tôi viết thư cho chị Bùi Thị Mỵ nhờ giúp đỡ phần lời ca. Và hình như chị đã có sẵn lửa lòng yêu quê hương rất đỗi tự hào – nên chị liền gửi ngay cho tôi bài thơ rất hoành tráng, rất hay Ai có về Tràng An linh thiêng.
Bài thơ đã đáp ứng lòng tôi mong đợi, là thể hiện nét hoành tráng đầy niềm tự hào về lịch sử, văn hoá và cảnh sắc thiên nhiên Tràng An.
Tôi đã phổ nhạc cho bài thơ ấy với một niềm cảm hứng sôi trào.
Và Nhạc sĩ Thanh Hải phối khí, ca sĩ Tất Đạt đã thể hiện thành công nét hoành tráng mênh mang như tôi vẫn hình dung về Tràng An linh thiêng của chúng ta!
Chúng tôi xin trân trọng gửi bài hát này tới Quý thính giả và bạn bè, với lời chúc sức khoẻ, hạnh phúc, an lành và mọi thành công!
Tuy Hoà, lúc 19 giờ 42’ Tối 26/10/2015
Triệu Lam Châu
trieulamchau@gmail.com
Trân trọng mời Quý thính giả và bạn bè cùng nghe bài hát theo các đường dẫn sau đây:
https://youtu.be/u7HV28IAUbY (Video Ai có về Tràng An linh thiêng)


https://www.youtube.com/watch?v=u7HV28IAUbY&feature=youtu.be (Video Ai có về Tràng An linh thiêng)

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

BÌNH BÀI THƠ QUÊ NGHÈO CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN

QUÊ NGHÈO
- NGHÈO ĐN XÓT XA CÕI LÒNG
*
Quê nghèo
.
Quê tôi nghèo lắm
Vẫn lác đác nhà tranh
Vẫn tiếng thở dài những chiều giáp hạt
Vẫn bát cơm chan mồ hôi mặn chát
Cha cả đời lam lũ
Mẹ một đời chắt chiu
Khoai sắn vẫn len vào giấc ngủ
Tuổi thơ tôi đói ngủ
Thương cánh cò bấu bíu lời ru.
.
Quê tôi nghèo lắm
Phiên chợ còn èo ợt nghèo hơn
Dăm ba nải chuối
Vài mớ rau tươi
Mẹt sắn, mẹt ngô
Í ới mời chào cao hơn mời cỗ
Lèo tèo dăm người bán
Lẻ tẻ mấy người mua
Ế bán
Chán mua
Phiên chợ quê xác xơ già cỗi.
.
Quê tôi nghèo lắm
Lũ trẻ gầy như con cá mắm
Lũ trai mặt mũi mốc meo
Gặm nhấm nỗi đau nghèo khó
Nơm nớp âu lo đời như chiếu bạc
Thương con cò con vạc
Mỏi cổ chồn chân trên đồng đất của mình.
.
Quê tôi nghèo lắm
Nước mắt rơi từ thời chị Dậu
Tiếng oan khiên từ thời Giáo Thứ
Âm ỉ bủa quanh
Bám đeo đặc quánh
Chiếc cổng làng dựng lên thật đẹp
Sừng sững bê tông cốt thép
Ngạo nghễ tượng đài
Ngạo nghễ trần ai
Chiếc cổng làng thành tai hại
Giam hãm đời người
Tù túng giấc mơ.
.
Quê tôi nghèo
Nghèo cả giấc mơ...
*.
Hưng Yên, chiều 29 tháng 12 năm 2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

ĐẾN VỚI BÀI THƠ "CHUNG" CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - NGUYỄN THANH LÂM

ĐẾN VỚI BÀI THƠ CHUNG 
CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
*
Chung
(Tặng Quỳnh Hương)
 
Em có cần anh không?
Nếu cần hãy cùng anh chung sống
Gạo nấu chung nồi
Chăn trùm chung gối
Ta chia chung ánh mắt nụ cười
 
Đừng ngại em ời
Giường nhà anh đủ dài đủ rộng
Chăn nhà anh đủ ấm đủ nồng
Ta khêu ngọn lửa hồng
Ta nối câu quan họ
Ta bện mây với gió
Kết thành thuyền chơi trăng…
 
Em sẽ là buồm căng
Anh sẽ là gió lộng
Thuyền trăng mình thơ mộng
Dập dìu giữa biển xanh
Em, nào, về với anh.
*.
Hà Nội, trưa 25 tháng 04. 2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
 

CHUYỆN CỦA GÃ KHỜ -ĐẶNG XUÂN XUYẾN

CHUYỆN CỦA
GÃ KHỜ
- Truyện ngắn Đặng Xuân Xuyến -
*
Hắn không biết bây giờ đã mấy giờ, càng không nhớ hắn đã nốc bao nhiêu ly rượu. Hắn không nhớ mà cũng chẳng cần nhớ điều đó làm gì. Mọi người nhìn hắn như nhìn một quái vật. Không sao, chẳng nghĩa lý gì với hắn. Đời mà. Phù thịnh chứ ai phù suy. Hắn đã từng vụt sang, chói lóa trong mắt mọi người, và bây giờ, hắn tiều tụy, thảm thương còn hơn mèo đi kiết. Hắn không nuối tiếc thời vàng son oai liệt, cũng chẳng ân hận những việc đã làm. Với hắn, cuộc đời như một manh chiếu bạc, người thắng kẻ thua là chuyện thường tình. Thằng nào ngu thì chết. Vậy thôi. Hắn ngu thì phải thua cuộc. Trách ai? Hận ai? Giờ đã là kẻ thất thế, có nói cũng chẳng ai tin, chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ. Hắn không thích phân trần, càng không thích nhận ở thiên hạ lòng trắc ẩn, sự ban ơn, thương hại. Hắn còn nhiều việc phải làm, đâu rảnh rang mà ngồi oán thán thiên hạ...
Chiều nay, hắn mới ngộ ra một điều: Không phải sự thật bao giờ cũng được trân trọng. Không phải lòng tốt bao giờ cũng được đáp đền bằng tình nghĩa. Vì thế, hắn thề sẽ không bao giờ tốt với ai nữa, sẽ không bao giờ tin ai cả. Cái giá hắn phải trả đã quá đủ để cạch đến già tính thương người, lòng trắc ẩn đến dớ dẩn của hắn.
Chiều qua, hắn tìm thằng bạn nối khố để đòi lại số tiền hắn cho vay mấy năm trước. Thằng bạn nhướng đôi lông mày thô đậm, xoăn tít, nhìn hắn từ đầu xuống chân rồi hô hố cười, bảo hắn là thằng khùng, nếu đói quá, không có chỗ xoay sở thì cầm lấy vài chục nghìn mà đắp đổi qua ngày, việc gì phải diễn trò ngớ ngẩn như thế. Hắn nóng mặt mắng thằng bạn là đồ đểu... Thằng bạn trề môi, lu loa: - Bà con vào đây mà xem, một thằng đến đôi dép cũng không có mà đi lại đòi là chủ nợ của tôi cơ đấy?
Khốn nạn thân hắn. Đã cố phân trần, cố giải thích đầu đuôi câu chuyện nhưng chẳng ai thèm tin lời hắn. Thiên hạ đâu có dở hơi? Họ còn thừa quá nhiều minh mẫn để tranh nhau chỉ ra ngữ hắn chỉ là thằng Chí Phèo hiện đại. Trắng đen quá rõ. Một ông chủ giàu có nhất vùng mà lại nợ tiền thằng cha căng chú kiết? Chỉ có thằng điên mới tin điều ấy, mà bọn này đâu có điên?! ..
Được thể, thằng bạn hất hàm về phía tủ bát, bảo hắn đập ra lấy vài mảnh mà rạch mặt.... Hắn tím mặt vì tức. Hắn sấn đến túm ngực, tưởng sẽ đấm nát cái mũi ngắn và thấp tè của kẻ “xôi thịt” cho hả giận, nhưng không, hắn chỉ khạc bãi đờm rồi nhổ tọt vào mõm thằng bạn. Đúng, hắn sẽ chẳng làm được gì thằng bạn. Hắn không có giấy thằng bạn nhận nợ. Hắn không có người làm chứng. Hắn chỉ có niềm tin vào tình người - mà thứ đó thì giá lại quá rẻ rúng, cũng đảo điên bát nháo khó lường. Vì thế, đương nhiên hắn phải thua thằng bạn.

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

TRIỆU LAM CHÂU -CÓ LÀ ĐIÊN ?

Triệu Lam Châu


CÓ LÀ ĐIÊN?
(Nhân Lễ hội mùa hoa Tam giác mạch Hà Giang 2016)

Niềm tím đôi mình tràn khắp chốn mênh mang  (1)
Đồng hoa mới mang màu râm ran kỳ vĩ ấy
Niềm váy thon mềm giấu áng thơ giòn cựa quậy (2)
Thêm một Hồ Xuân Hương chắt chút… nảy nòi trời…

Niềm mắt lim dim như ẩn điệu không lời (3)
Để dòng điện cứ thốc hoài lòng người cảm nhận
Dùng hết sáu giác quan rồi, mà lấn bấn
Liệu có chăng giác quan thứ bảy nữa… phăm phăm…

Giải mã được niềm hoa, niềm tím với niềm ngần (4), (5)
Niềm mình cứ chói chang đồng ánh khát (6), (7)
Hẳn là lòng ta không thể nào đi lạc
Nỗi nhắm nghiền kia ý tứ vọng xôn xao… (8)

Tam giác mạch hoa đựng đầy nỗi rì rào (9)
Đựng tròn ai tươi…nụ mới run thế đó
Niềm ngỏ trải dài trùm kín toàn xứ sở (10)
Có là điên… mới không thấu nỗi mông lung! (11)
Tuy Hoà, lúc 6 giờ 43’ Sáng 17/10/2016
Triệu Lam Châu
(Ảnh minh hoạ được lấy từ Internet)


Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2016

TRIỆU LAM CHÂU - MỘT NIỀM VUI HẠNH PHÚC ĐẾN CỰC KỲ

Triệu Lam Châu

MỘT NIỀM VUI HẠNH PHÚC ĐẾN CỰC KỲ

(Kỷ niệm tròn 2 năm công bố bài viết này (21/10/2014 – 21/10/2016)
Triệu Lam Châu xin chào tất cả các anh chị em, bạn bè thân hữu và bạn đọc gần xa. Trang mạng văn học Vannghecuocsong.com do nhà thơ Đỗ Hoàng đảm trách, vừa thông báo về Kết quả Cuộc thi thơ viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp (Tiến hành từ tháng 10/2013 đến tháng 10/2014).
Trong Cuộc thi thơ này Triệu Lam Châu tôi vinh dự đoạt Giả A (Giải Nhất).
Đây là lần thứ ba Triệu Lam Châu vinh dự nhận Giải nhất toàn quốc trong các Cuộc thi sáng tác văn nghệ rất hào hứng, sôi nổi, được đông đảo văn nghệ sĩ tham gia.
- Lần thứ nhất: Giải nhất toàn quốc Cuộc thi dịch văn học nước ngoài ra tiếng Việt năm 1994, do Hội nhà văn Việt Nam, Nhà xuất bản Văn học và Báo Văn nghệ tổ chức, với truyện dịch “Vương quốc chim hoạ mi” của nhà văn Nga nổi tiếng thế giới Pauxtốpxky.
- Lần thứ hai: Giải nhất toàn quốc Cuộc thi thơ viết về tình hữu nghị Việt – Nga, do Trung ương Hội hữu nghị Việt – Nga và Trung tâm Văn hoá, Ngôn ngữ Đông – Tây tổ chức năm 1999 – 2000, với chùm thơ “Một mình lên hang núi đêm trăng”.
- Lần thứ ba: Giải nhất toàn quốc Cuộc thi thơ viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp, do Trang mạng Văn học Vannghecuocsong.com tổ chức năm 2013 – 2014.
Trong cuộc thi thơ năm 2013 – 2014 này, bản thân tôi đã có những sáng tạo mới của riêng tôi, đảm bảo không dụng hàng. Đó là nhờ lạo động nghệ thuật công phu và nghiêm túc, tôi đã mở ra cho mình một dòng sáng tác mới. Đó là dòng: THƠ KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG.
Trong cuộc thi thơ viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp vừa qua, tôi đã gửi cả thảy bốn Chùm thơ để tham gia. Trong đó ba chùm thơ đầu tiên được viết theo bút pháp truyền thống và phổ biến trên thi đàn hiện nay.
Chỉ riêng chùm thơ thứ tư tôi sáng tác theo bút pháp mới của tôi. Đấy là BÚT PHÁP GIAO THOA VĂN HOÁ – KHOA HỌC KỸ THUẬT. Nhờ vậy mà nó chuyển tải đúng ý đồ sáng tác của người viết theo dòng THƠ KHOA HỌC VIỄN TƯỞNG.
Thực ra bút pháp Giao thoa văn hoá – Khoa học kỹ thuật, tôi đã manh nha thực hiện từ năm 1992, với bài thơ “Gagarin qua cầu treo sông Mãng”. Bài thơ ấy thề hiện bút pháp Giao thoa văn hoá Tày – Việt – Nga, có yêu tố của Khoa học kỹ thuật.
Song do nhiều nguyên nhân khách qua và chủ quan, nên dòng thơ ấy của tôi bị gián đoạn một thời gian. Nay dòng thơ mới ấy của tôi được nhà thơ Đỗ Hoàng và cả Ban giám khảo đồng cảm, rồi trao giải cao. Đó là niềm khích lệ và động viên rất lớn đối với tôi. Và tôi sẽ tiếp tục cố gắng sáng tác theo bút pháp mới này nhiều hơn nữa.
Một điều đặc biệt nữa là: Trong cuộc thi này chỉ có một mình duy nhất Triệu Lam Châu gửi tác phẩm thơ tham gia dự thi bằng ba thứ tiếng Tày – Việt – Nga.
Dưới đây tôi xin đăng lại năm bài thơ (Của Triệu Lam Châu) mà Ban giám khảo đã lựa chọn và nêu trong Bản tổng kết Cuộc thi thơ viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp, do nhà thơ Đỗ Hoàng trình bày.
Trong đó có hai bài thơ làm theo bút pháp truyền thống và phổ biến: Cảm tác về việc từ trần của Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Trò chuyện với một con chim ở Vũng Chùa.
Ba bài thơ còn lại được sáng tác theo bút pháp Giao thoa văn hoá – Khoa học kỹ thuật: Nét ngời quán tính – Cuộc trao đổi giữa hai nhà khoa học trẻ Việt – Nga vào cuối tháng 11 năm 3013.
Tuy Hoà, lúc 4 giờ 52’ sáng 4 tháng 10 năm 2014
Triệu Lam Châu
Đường trời: trieulamchau@gmail.com 
Số nối: 0983 825502

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...