Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

LỜI CỎ - THẠCH ĐÀ

LỜI CỎ


          Cỏ xanh không chê đất xấu
          Bừng bừng khát vọng vươn lên
          Không ồn ào ,không tuổi tên
          Lặng  thầm , nhỏ nhoi , mạnh mẽ

          Nắng cháy thu mình nhỏ xíu
          Đốt đồng còn lại tro than
          Trời xanh cơn mưa rớt xuống
          Chuyền mình đến tiết reo vang

          Là cỏ không tranh chỗ đứng
          Lan tràn bờ bãi quê ta
          Hoa kiểng , bon sai khoe dáng
          Cỏ xanh một sắc bên trời


MỘT ĐỜI DẠY HỌC SƯƠNG BAY - THẠCH ĐÀ

MỘT ĐỜI DẠY HỌC SƯƠNG BAY

     Thầy giáo già trầm ngâm
     Một mình bên ao cá
     Rừng cây thưa vắng lá
     Xạc xào đọng chân người

     Bao lời hay ý đẹp
     Sóng biển cuốn ra khơi
     Còn chút gì thâm thúy
     Rơi mất giữa bụi đời

     Lặng im không tiếng vọng
     Thảng thốt đồng lúa xanh
     Thầy hay là đất ải
     Nhập nhòa đêm vô thanh


NHỮNG CON HẠC VẼ -THẠCH ĐÀ

NHỮNG CON  HẠC VẼ

          Những con chim hạc trong tranh
          Đang bay lên hay hòa tan vào mặt hồ
          Những đôi cánh không là mây bay chấp chới trước bầu trời
          Những đôi chân khẳng khiu không là cây để bám vào đất
          Tôi nghe tiếng kêu thảng thốt để lại
          Đọng vào sắc màu đỏ chói của hoa




LỬA -THẠCH ĐÀ

LỬA

          Tôi nhìn lửa ở trong cây
          Tôi nhìn lửa ở trong mây
          Tôi nhìn lửa ở trong mặt trời
          Tôi nhìn lửa ở những hành tinh xa xôi
          Tôi nhìn lửa ở trong mỗi con người ...
          Tôi nhìn lửa ở trong em
          Cháy qua bao lượt vẫn thèm tàn tro


VỚI ÔNG NĂM ĐƯỜNG HƯNG HẢI TỰ -THẠCH ĐÀ

VỚI ÔNG NĂM ĐƯỜNG HƯNG HẢI TỰ

  Bàn tay đan vành nia
  Đong đưa từng toa thuốc
  Bao gai cào vết xước
  Thấm đẫm vào lòng tay

  Kinh mạch đều nằm lòng
  Nhâm thần theo ngày tháng
  Một đời theo y đức
  Mẹ hiền – làm dâu dân

  Tám lăm mùa xuân qua
  Bốn mươi năm bắt mạch
  Toa thuốc Nam nhẹ tênh
  Tấm lòng thầy nặng trĩu

  Đời nhiều người bệnh khổ
  Thuốc Nam cứu người Nam

  2009

UỐNG RƯỢU NHẮM TIẾU LÂM BA PHI -THẠCH ĐÀ

UỐNG RƯỢU NHẰM TIẾU LÂM BA PHI

     Ta rót vào nhau bao tình nghĩa
     Rượu rót mềm môi chưa đủ say
     Đời bao xuôi- ngược bao tất bật
     Một cốc xoay vần thanh thản thôi!

     Ta thích trầm ngâm – bạn tếu táo
     Vì con người đó chẳng phải mình
     Có lúc ngồi im như tượng Phật
     Để bây giờ xiêu vẹo với Lưu Linh

     Ta thấy mây trời dường xuống thấp
     Soi bóng dòng sông trước hiên nhà
     Ta cũng soi vào ly rượu nhỏ
     Sóng sánh chiều  bạn hiểu lòng ta


SÔNG ĐỐC THƯƠNG VỀ EM -THẠCH ĐÀ

SÔNG ĐỐC THƯƠNG VỀ EM

       Khi anh đi ra đường
       Bao cái nhìn đá lạnh
       Em thắp lên ngọn lửa
       Làm ấm áp lòng anh

       Gió cứ muốn anh ngã
       Cỏ gọi anh bạn bè
       Chỉ em làm chỗ dựa
       Như cây mọc trên đồi

       Em không đẹp với đời
       Trong mắt anh –em đẹp !
       Có những lúc vội vàng

       Trước em điềm tĩnh lại

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

NỖI NIỀM HỌC TRÒ TRƯỜNG HUYỆN - THẠCH ĐÀ

NỖI NIỀM HỌC TRÒ TRƯỜNG HUYỆN

       Học trò lội sình đến lớp
       Tha thướt đi qua mưa mùa
       Bàn chân hôm qua bám biển
       Hôm nay bỡ ngỡ sân trường

       Chênh chao đôi hàng dừa nước
       Chấp chới mạn xuồng em đi
       Nụ cười khuất sau vành nón
       Đôi mắt đen tròn nắng lên

       Học trò trường biển xa xôi
       Cõng nắng mưa ngang cửa lớp
       Nét tất tả trong dáng người
       Bài giảng thầy cô đọng muối


QUA PHÀ RẠCH RÁNG CHIỀU NAY -THẠCH ĐÀ

QUA PHÀ RẠCH RÁNG CHIỀU NAY

     Qua phà Rạch Ráng chiều nay
     Hình như lòng đã bớt cay đắng rồi
     Hình như nguồn cội xa xôi
     Đã về thăm thẳm bên ngoài màn đêm

     Qua phà Rạch Ráng cùng em
     Cạn ly uống hết nỗi niềm Lợi An
     Cạn ly uống với lỡ làng
     Ngày đông giá rét mai vàng chờ xuân










THẢNG THỐT KHÁNH HỘI -THẠCH ĐÀ

THẢNG THỐT KHÁNH HỘI

Con đường dài về trong hun hút gió
Em – người tình hàng chuối tiễn đưa nhau
Phía cuối biển sóng trắng đầu thiếu phụ
Chim trên rừng thảng thốt tiếng kêu đau


XEM CỜ BÊN VÀM ÔNG ĐỐC - THẠCH ĐÀ

XEM CỜ BÊN VÀM ÔNG ĐỐC

Lóc cóc xe pháo ngựa
ồn ào quán nhỏ
những khát vọng ngàn xưa
chật chội những ô cờ

người đi nước pháo đầu
người về bình phong mã
nắng lên ...chiều xuống
kìa! Chốt đã qua sông


ĐI NGƯỢC GIÓ U MINH - THẠCH ĐÀ

ĐI NGƯỢC GIÓ U MINH

Căn phòng anh ngột ngạt
Hương tràm bay ngoài kia
Hững hờ em khép cửa
Tiếng thở dài canh khuya

Tắc kè vọng cả đêm
Nức nở một điệu buồn
Hương tràm bay thanh khiết
Không xua chật chội em

Có hai người mất ngủ

Sáng ra thèm nhau hơn!

NGỒI BUỒN , ĐỌC BÁC BA PHI -THẠCH ĐÀ

NGỒI BUỒN ,ĐỌC BÁC BA PHI

Đến với quê hương Ba Phi
Không dùng tiếu lâm để uống rượu
Uổng phí một đời nói hươu của thi sĩ
Những hàng dừa nước liu riu
Những quán lá quán vườn hớ hênh
Cũng may đôi mắt em là đất

Cho tình anh biết cách mọc mầm

SÔNG ĐỐC NGÀY NẮNG MUỘN - THẠCH ĐÀ

                  SÔNG ĐỐC NGÀY NẮNG MUỘN

            Những con sông trải lòng ra với gió
            Cây đước cây mắm hiên ngang cuối trời
            Thèm một con khô bổi để đưa cay
             Đứng trên ngọn sóng buông chùm thi tứ


Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ VIẾT TRONG CHIẾN TRANH

PHẠM NGỌC THÁI VỚI CHÙM THƠ VIẾT TRONG CHIẾN TRANH

      
https://xuantungth1984.files.wordpress.com/2015/07/20150416-ly-do-con-nguoi-kho-ngu-khi-trang-tron-2.jpg 
       
       
        THIẾU NỮ ĐÊM TRĂNG

                                 Nhìn trăng anh thấy thèm thơ
                          Bâng khuâng em đứng ngẩn ngơ bên đèo
                                (Cảm tác trên đường hành quân ra trận) 
Có thiếu nữ tựa cổng chờ ai đó ?
Dưới trăng soi cái lán nhỏ ven rừng
Bước lặng lẽ đoàn quân không kịp ngó
Nhưng trong đêm tim bỗng cũng ngập ngừng...

Ta muốn hỏi: Cô ơi, đây là nơi nào nhỉ?
Đã xa rồi! Có kịp trả lời đâu?
Vẫn vội vã đường dài không nghỉ
Bên ven rừng im đứng... một giây lâu...

Chắc em có người thân nơi tiền tuyến
Mới đứng làm chiếc bóng tạc trong đêm
Không giọt lệ chỉ lặng cười đưa tiễn
Đoàn quân đi! Em ở lại cùng trăng...

                        ***
Giờ anh đã thôi đi. Nửa đời về với xóm…
Các cuộc chiến tranh thế kỉ vẫn chập chờn???
Vầng trăng sáng năm xưa
                  vọng Trường Thành bóng nguyệt (*)
Và bao người con gái đã cô đơn!


                                                
Hoà Bình - 1968
                                   Hà Nội - Cuối thế kỉ XX 

(*) Phỏng theo ý thơ trong Chinh Phụ Ngâm:
                      Trống Trường Thành lung lay bóng nguyệt
                      Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...