Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

ĐÊM TRĂNG ĐỒI NHẠN THÁP - TRIỆU LAM CHÂU


Triệu Lam Châu


ĐÊM TRĂNG ĐỒI NHẠN THÁP
(Năm nay tại Thành phố Tuy Hoà xinh đẹp bên biển sẽ tổi chức Hội thơ Nguyên Tiêu Phú Yên  lần thứ 36 trên Núi Nhạn vào rằm trăng tháng giêng thơ mộng và ảo huyền tự thuở nào.
Dạo trước tết, Nhà văn Trần Quốc Cưỡng, Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật Phú Yên đã gọi điện trực tiếp cho Triệu Lam Châu, mời tác giả đọc thơ mình trên Núi Nhạn vào Đêm Hội thơ xuân năm 2016 này.
Và tôi đã hân hạnh, vui vẻ nhận lời…
Nhân dịp Hội thơ năm nay Triệu Lam Châu xin trân trọng gửi bạn bè gần xa cùng đọc bài thơ  tâm đắc của mình được làm từ năm 1981 xa xưa…
Tuy Hoà, chiều 20/2/2016
Triệu Lam Châu )

Bản thơ tiếng Việt:

ĐÊM TRĂNG ĐỒI NHẠN THÁP

Gió mát đêm trăng thanh quê hương
Anh cùng em lên đồi Nhạn Tháp
Tiếng sóng vỗ trùng khơi dào dạt
Một vùng sao thành phố bồi hồi

Em nhìn anh, tươi trẻ nụ cười
Rồi chỉ anh xem đất trời thành phố
Tháp Chàm đứng cao vời lặng lẽ
Cũng nghiêng nhìn theo hướng tay em

Con tim đập mạnh mẽ triền miên
Như sóng vỗ vào đêm không nghỉ
Sao giọng em ngọt ngào đến thế
Đang nghe em mà lòng nghĩ đâu đâu

Có lúc ta im lặng rất lâu
Ngắm trời biển, nhìn nhau không nói
Gương trăng sáng giữa trời vời vợi
Bao vòm cây tiếng lá xôn xao

Ôi đêm nay lộng lẫy xiết bao
Cây lá, biển trời, sao như ngọc
Cái say đắm nồng nàn cặp mắt
Của em cứ lan tỏa trong anh

Ôi ngọn gió đêm của trời lành
Vuốt nhẹ mái tóc em mềm mại
Em nghĩ tới ngày mai có phải
Đất quê hương rực sáng mênh mông

Anh hỏi vụng về: Có thương anh không ?
Em nhỏ nhẹ trả lời: “Dễ ghét”
Rồi em nở nụ cười rất đẹp
Anh ngượng ngùng...lấp lánh ánh trăng thanh...

Gương mặt, đôi tai anh đỏ bừng
Trong đêm, chắc em không nhận thấy
Tại sao lại hỏi em câu ấy
Nỗi lòng mình sao nghĩ lan man

Thế rồi em lại đắm nhìn anh
Vẫn mát rượi đêm hường gió nhẹ
Trăng vẫn tỏa ánh ngời lặng lẽ
Phía cuối trời sao mọc đông thêm...
Tuy Hòa 17 - 5 - 1981

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

PHẠM NGỌC THÁI MỘT BẦU TRỜI THƠ SÂU THẲM -NGUYỄN THỊ HOÀNG

PHẠM NGỌC THÁI MỘT BẦU TRỜI THƠ SÂU THẲM

                                                                                                                        Cô giáo Hoàng
Kết quả hình ảnh cho Hoa mùa xuân

      Đọc thơ Phạm Ngọc Thái, ta nhận thấy ở anh một tâm hồn tha thiết yêu thương và thường hồi ức về những kỷ niệm đã xa xưa:
                            
Hãy níu lại dùm ta! Một thời dĩ vãng…
                            Gió vẫn trôi, lá vẫn bay vèo
                            Nhưng vẫn đó: em, anh - cuộc sống
                            Và một mối tình ta đã tặng cho hết thảy trăng sao.
                                                        (Khoảng trôi trong lá)
     Hay bài Anh Vẫn Ở Bên Hò Tây:
                            Tình để lại vết thương không lành được
                            Soi mặt hồ in mãi bóng thời gian
                            Em hiền dịu trái tim từng tha thiết
                            Người con gái anh yêu
                                                    nay hóa khói sương tan.
     Một số bài thơ ta lại thấy hiện lên một cái bóng bảng lảng cõi thiền, quanh quất chốn phật đài của cái buổi hoàng hôn trong cuộc đời:                            
                              Chiều lễnh loãng bóng đa gù bên phố
                              Mõ chùa buông thay tiếng nói của tình yêu!
                              Trong sân gạch sư già quét lá
                              Bước người đi thầm lặng cõi hư hao...
                                                      (Một góc hồ Tây)
     « Mưa bay trong tiếng chuông »:
                              Chuông chùa thỉnh lên lời cầu nguyện
                              Nam-mô-a-di-đà!
                              Trong khúc mưa bay âm vang trời đất
                              Nửa tỉnh, nửa mê cũng thể như là…
     Thơ Phạm Ngọc Thái giầu triết lý. Đặc điểm của tính triết lý ấy là được vận từ đời sống vào thơ, chắt ra từ tim óc nên cảm xúc mạnh mà không bị gò ép. Thí dụ:
                              Em không biến thành đá để hoá Vọng Phu
                              Anh cũng không làm chàng Trương Chi
                                                                 suốt đời chèo sông vắng
                              Ta không đi theo con-đường-lông-ngỗng-trắng
                              Dẫu hình hài khắc mãi tim nhau!
                                                                
(Người đàn bà trắng)
     Cái đời thường được khái quát bằng một sự trải nghiệm sâu sắc: con người với xã hội, cá nhân và thế giới. Nó mang tính đời sống triết học, tính vũ trụ… tồn tại và cát bụi. Tùy  theo cảnh tình nhào luyện thành vóc thơ ca.     


THAI hình ok
                      Nhà thơ Phạm Ngọc Thái  

                                 

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

MỘT VẦNG KHAO KHÁT -TRIỆU LAM CHÂU

Triệu Lam Châu

MỘT VẦNG KHAO KHÁT
(Thơ Tam ngữ Việt – Tày – Nga)

Nhân Ngày lễ Tình yêu 14/2 năm 2016 tràn đầy hạnh phúc lứa đôi, Triệu Lam Châu xin trân trọng gửi bài thơ Một vầng khao khát tới bạn bè yêu quý, nhất là những đôi lứa đang yêu nhau nồng cháy như ánh trời long lanh!

Tâm sự của tác giả:
Thành phố biển Tuy Hoà, nằm ven cánh đồng Tuy Hoà rộng mênh mang, vựa lúa của miền Nam Trung Bộ nổi tiếng từ xưa. Đây là nơi đất Phú trời Yên.
Ngay sát cửa sông Đà Rằng bên biển, đột ngột mọc lên một ngọn núi xinh xắn, đẹp như một niềm cảm xúc nao lòng của bao người đối với Tuy Hoà.
Năm 1980 tôi vào Tuy Hoà công tác và định cư ở đây cho đến hôm nay. Vốn rất đỗi yêu Núi Nhạn (Đồi Nhạn Tháp), tôi đã có bài thơ Đêm trăng đồi Nhạn Tháp (Dành cho đôi lứa yêu nhau của xứ sở này) - Người Pác Bó về thăm Nhạn Tháp (Dành cho người miền núi phía Bắc yêu Tuy Hoà). Đó là những bài thơ dành cho đôi lứa yêu nhau ở Tuy Hoà của thế kỷ trước.
Thế rồi từ năm 1990 Đêm thơ xuân Nguyên Tiêu được đưa lên Núi Nhạn thật hoành tráng, mộng mơ và ảo huyền. Tuy Hoà là nơi nhóm lên Ngọn lửa Đêm thơ xuân Nguyên tiêu đầu tiên trong cả nước (Từ mùa xuân năm 1981).
Tình cảm đôi lứa yêu nhau của thời nay thật mãnh liệt và giàu tưởng tượng. Anh chàng si tình trong bài thơ này nhìn vào sự vật nào của quê hương, cũng đều thấy hình bóng cô bé xinh của mình thôi. Tình yêu này quyện chặt vào cảnh sắc quê hương tươi đẹp và nguồn văn hoá truyền thống của những giai điệu bài chòi thiêng liêng của ông cha.
Bài thơ Một vầng khao khát, Triệu Lam Châu muốn dành tặng cho đôi lứa yêu nhau ở Tuy Hoà vào những năm đầu của thế kỷ hai mốt hôm nay!
Tuy Hoà, đêm 10/2/2016
Triệu Lam Châu


Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

KÝ ỨC TUỔI THƠ -THẠCH ĐÀ

KÝ ỨC TUỔI THƠ
          Mẹ tôi chưa học hết vỡ lòng
          Cha tôi còng lưng phố thị từng vòng xe lăn
          Tôi sinh ra từ gió ,cát ,biển và đồng bằng
          Những câu thơ rừng dương vẫy gọi trời xanh

          Con bò đủng đỉnh nhai rơm như tôi nhớ về ký ức tuổi thơ
          Bao vỉa hè mòn chân lê la góc phố
          Này núi giúp tôi học sự điềm tĩnh và vững chải trước những lời thị phi
          Này gió dạy tôi biết ngợi ca sông dài biển rộng

          Tuổi thơ tôi có nhiều buồn vui hệt biển phải có sóng
          Tôi già nua từng ngày , mòn vẹt tuổi thanh xuân
          Ký ức có từng ngăn lâu lâu quay trở lại
          Trả lại giữa trời một mảnh trăng bơ vơ
          Cà mau 7/8/2012

          THẠCH ĐÀ 

PHƯƠNG NAM LỘNG GIÓ -THẠCH ĐÀ

PHƯƠNG NAM LỘNG GIÓ
          Những cây đước cây mắm vươn chân ra biển khơi
          Sình non cuối trời nhoài ra ôm ấp nước
          Hàng  đáy cheo leo đánh đu trên đầu sóng ngọn gió
          Câu vọng cổ ngân dài lấp loáng sóng vỗ đêm

          Đặc sản nướng nhẹ gọn gấp gáp với hành trình mở đất
          Bầy ong chắt lọc hương tràm  cho mùa trĩu mật đầu cây
          Ngọn sóng đánh chòng chành mạn thuyền lao đao giấc ngủ
          Cần câu kéo dài phăng mực xa khơi

          Đất trở mình phèn tươi lênh đênh cây lúa
          Tiếu lâm vỡ trận cười dài xua mệt mỏi thâu đêm
          Những thiếu nữ phập phồng trăng sau ngực áo bà ba
          Ký ức đợi phà chỉ còn là quá vãng

          Phóng khoáng chân chất cởi mở như phù sa bịn rịn đôi bờ
          Mở rộng tầm mắt nhìn là không gian bao la cò bay thẳng cánh
          Phương Nam !tiếng gọi cha ông như còn trong lồng ngực
          Hành trình cuối trời đất mãi sinh sôi
          Cà mau 7/8/2012

          THẠCH ĐÀ 

BÀI MỚI ĐẮNG

Truyện ngắn: BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN _ NGUYỄN HẢI ĐĂNG

Bên cánh gà chánh điện phần 1 BÊN CÁNH GÀ CHÁNH ĐIỆN Xe dừng lại với tiếng xột xoạt trên mặt đường, như bao chuyến xe đã ghé qua từ thuở ...